Thứ Tư, 26 tháng 3, 2008

TẨY TỦY for March 26, 2008

Người đăng: esheep vào lúc 12:04 14 nhận xét



Bạn Jake bảo mình là loại người muốn thay đổi 1 điều gì của bản thân thì không phải là đi thay máu nữa, mà phải đi TẨY TỦY. Thật ngoa ngoắt !

Haizzzz…

May mà blog không phải là Quark 4.0

------------------

Giải thích chuyện Quark 4.0:

Àh, biết mới nói, ngày xưa, có một thời gian loài người còn phải dàn trang báo chí bằng phần mềm QuarkXpress 4.0. Đó là phần mềm kì dị hoàn toàn không có lệnh UN-DO.

Đồng nghĩa với việc bạn chỉ cần nhích cái chữ ra bên cạnh trong lúc chẳng may hắt-xì-hơi rồi nhấp chuột bỏ tay ra, rồi vì không nhìn thấy nên bạn đồi màu cái chữ khác, nghĩa là bạn không-bao-giờ quay lại để xếp cái chữ đó vào đúng chỗ ban nãy trừ khi bạn làm lại.

Đó, quyết đoán không ?

Mình e là thằng cha nghĩ ra phần mềm này cả đời ám ảnh bởi nỗi đau các cuộc tình nháp nên nghĩ ra một phần mềm không-thể-nháp để trả thù đời !

------------------

Quay lại chuyện blog:

Trong một lúc thông minh đột xuất + tinh thần bát ổn mình đã có ý định xoá sạch blog thân yêu của mình. Những thâm tâm mình có muốn xoá 0 ? Không hề, mình chỉ muốn giả vờ xoá đi để cho vui rồi lúc nào tinh thần ổn định mình lại lấy lại thôi. Giống như nháp ý mà. Giống như giận dỗi nhưng muốn cho mọi người biết là mình giận dỗi chứ không nó phí công giận dỗi. Thật lòng mình đã mong có ai đó hỏi xem vì sao mình đóng của blog. Thật ngớ ngẩn.

Thế là may cho mình đấy nhé. Tự nhiên thông minh quá cơ, nên đã chỉ biết cách đóng cửa blog chứ 0 phải là ngồi lọ mọ del từng entry đi.

Mà mình có giận dỗi được ai lâu đâu cơ chứ. Giận bạn Jake bảo: "Blog của em như xyz", thế là mình tức quá nước mắt lã chã khóc nức nở ngồi lọ mọ xoá xoá đổi đổi blog. Tự thề thốt là không bao giờ viết blog nữa cho biết mặt (mặt ai ????) thế mà một lúc sau bạn ý thản nhiên quay lại hỏi "Eh sao thế?". Mình hục hoặc nói cho bạn ý biết vì sao cô Tấm khóc thì bạn ý bò ra cười là bảo sao ngu thế, nghe thế mà không biết là nói đùa àh ?

???

Bó tay luôn ý. May mà bố mày chưa xoá hết blog đi chứ không thì ngồi khóc thật ý.

Ai đời đùa gì mà như thật. Không hề có một tín hiều gì cho biết đó là đùa. Mà đùa thì phải cho người khác vui chứ đùa mà làm cho người khác buồn thì đùa làm éo gì ?

Mình yêu quý blog của mình thật mà.

Mình chả bao giờ muốn del blog cả.

May thay blog có thể Un-do.

Cám ơn friends đã phát hiện ra blog của tớ enpty và hỏi han, thật ra, tớ thấy thật ngớ ngẩn và phù phiếm như mà tớ đã rất vui khi đọc những quick comment này.

(ngượng thật).

------

Xin lỗi em Sin còi vì đã phải cố gắng giả vờ là đã bị del blog đi để nghe em xỉ vả nặng lời. Nhưng phải giả vờ để không bị lộ bí mật. Làm cách mạng được chưa ?

Yêu em Sin nhứt quả đứt !

Nhân vụ này quyết định thay nuôn avatar và theme cho máu.

Thứ Hai, 17 tháng 3, 2008

Cái gì là ánh trăng lừa dối ? for March 17, 2008

Người đăng: esheep vào lúc 19:32 15 nhận xét



Thôi nào, mình đừng hùa vào đổ lỗi cho Nghệ Thuật nhé.

Nghệ Thuật, trong trường hợp này, hoàn toàn không có lỗi.

Hay là, mình đổ lỗi cho con len xịn và 400D của bạn Aqua đi !

Ơ thế thì còn bạn Tút thì sao ?

Bạn Tút tác nghiệp bằng 350D và con len đang bị mốc của tớ.

Em TaTa lại loay hoay chụp với con Canon IXY du lịch của Aqua.

Hay mình đổ tại ngày hôm đó giời đẹp quá, ai bảo HOA SƯA chưa kịp nở, mà gái thì cứ ríu rít hăm hở làm hàng ?

Hay mình đổ tại trình làm hàng của mẫu..

Maybe la ! hí hí, mà đấy là chẳng qua chỉ là ngồi vào làm ví dụ để lấy góc chụp các mẫu chính là em Tút, em Nho đấy ! ăn ké thôi chứ có được làm mẫu chính đâu cơ chứ, tội ghê ! bó tay !

Hay mình đổ lỗi cho Adobe Photoshop ?

Công nghệ có vai trò xoá mất 2 cái mụn ở cằm trong vụ này và tự động chỉnh màu (bớt độ xám) ! hí hí !

Hay mình đổ tại tình yêu cho nó an toàn nhé.

Chụp bằng tình yêu mà. Sao lại không đẹp được cơ chứ ! hí hí !

Chứ tớ thề là, mẫu này bên ngoài, trông chả được bằng 1 phần 100 trong ảnh đâu !

Thế mà nhìn này, giời ơi, sợ khak sợ khak, Cái này gọi là ánh trăng lừa dối ngọt lịm !

----

Chân thành đội ơn cả họ nhà bạn Aqua, bạn Bluetút, em Tata và em Nho xinh và em Sal tình yêu đầu tiên đã lao động nghệ thuật hăng say trong các vai trò stylish, photographer và v.v… Để kết quả là lần đầu tiên trong đời tớ có được bộ ảnh bản thân, chứ chả như mọi khi, lần nào cũng phải bò lê bò càng ra chụp bọn nó!! Hí hí !!

---------------

1. Cô bé mùa đông

Image

-------------

2. Ngôi nhà hoa hồng

Image

--------

3. Nụ hôn của Gió

Image

-----

4. Sợ khak ! Hông dám đặt tên nứa ý.. há há !!!

Image

----

5.

Image

--------------

--- Haizzz.. Cái này gọi là hậu quả của bệnh điên hoa Sưa !

Thứ Ba, 11 tháng 3, 2008

CỰC KỲ ! for March 11, 2008

Người đăng: esheep vào lúc 13:22 25 nhận xét



Một ngày CỰC KỲ !

1 - Em Mĩm sau 3 ngày mũi dãi thò lò thò loẹt hôm nay OK ! Lý do chính lớn bự cho mọi điều CỰC KỲ khác.

2 - Bạn Jake đi đến quyết định không ly dị mình nữa và tha thứ cho mnìh lần thứ n về chuyện mnìh nói dối bạn ý bỏ đi chơi mất hút. Thật ra vụ này khonog khách quan thế đâu, mình đã ( vào những lúc quyết định, linh cảm mnìh nhạy bén khác thường) đã xóa sạch mọi format các loại đơn ly dị của bnạ ý trong các loại máy tính và USB của bạn ý, đốt bỏ mọi hard copy, thế là bạn ý, nghĩ đó là số trời ( virus ăn được cả giấy) nên quyết định mnhì là người vợ của đời bạn ý, duy nhất, xinh đẹp, cực kỳ, và do trời ban tặng ban jý. Mình đá thêm đòn quyết định là đổi màn hình điện toai jbạn ý bằng dòng chữ " Thuanạ theo tự nhiên, thọ tới thiene thu"

3 - Hôm nay là ngày kỷ niệm 2 năm ngày cưới của bọn mnìh. Và mnìh đã nhìn thấy, MÔT JTRỜI HOA SƯA TRANỨG MUỐT - lần đầu tiên của năm nay, đúng vào ngày hôm nay, và cùng với bạn Jake, lúc đó. Bạn ý đã giả vờ quên đường và vòng lại đó thêm 1 lần nữa cho mnìh ngắm, kèm theo lừo imải mai xảo độc: Xuonóg xe mà ngắm, đứng dưới gốc xem có bonog nào rụng khonog mà nhặt lên, nhắn tin thonog báo cho các bna jem đi.. v.v.." Người phụ nữ cao thượng như mnìh đã bỏ ngoài tai.

CỰC KỲ !@!!!!

-------------------

Đón đọc tiếp entry này vào lsuc khác, sau này, luanạ bàn về chuyện nói dối và nguyên nhan, kèm theo sửa lỗi chính tả.

Mình phải về đây. Vui quá. !

Thứ Năm, 6 tháng 3, 2008

NƯỚC MẮT CHỐN PHÒNG THE

Người đăng: esheep vào lúc 13:58 20 nhận xét



_ Mà, lúc đó đang là nửa đêm đấy nhá !

Tơm gằn giọng, giang tay đập mạnh ly big coke xuống mặt cái bàn vuông phủ đầy những mảnh giấy ăn bị xé tơi tả, mắt đảo một vòng nhìn hết lượt Hội Gái-Già-Nhưng-Xinh.

_Rồi saoooo???

Hội Gái-Già-Nhưng-Xinh bàng hoàng nuốt vội những mảnh super thin pizza nhai dở, tròn xoe mười hai con mắt, gấp gáp nín thở hỏi lại.

_Em quẳng ngay thằng bé vẫn còn đang bú xuống gường, nhổm phắt dậy, lao thẳng vào người lão, dùng hết sức táng một quả trúng quai hàm. Lão nổ đom đóm mắt, cú ve trái của em khiến lão quá sốc, sững lại mà không động thủ thêm gì….

Khỏi nói, hiệu ứng âm thanh và hình ảnh của đoạn phim hành động trên dội xuống đầu sáu chị em còn lại của Hội Gái-Già-Nhưng-Xinh không khác gì một quả bom tấn !

Cả Hội bàng hoàng nhìn Tơm, đầy ngưỡng mộ.

Tơm, lúc này vẫn còn đang ngất ngây men say chiến thắng, hân hoan theo dõi tác động câu chuyện của mình đang phản ứng kết tủa trên từng khuôn mặt các chị em trong Hội.

Em xin tóm tắt câu chuyện nhà Tơm:

Hôm ấy, chồng Tơm đi làm về rất muộn, Tơm hơi buồn.

Buổi đêm, Tơm dậy cho con bú, Tơm gọi chồng dậy lấy nước cho mnìh uống, nhân thể hỏi lý do về muộn. Chồng Tơm không giải trình được vụ về muộn, lại gắt gỏng bảo vợ là tự đứng dậy mà lấy nước. Hai vợ chồng xích mích, rồi chồng Tơm TÁT Tơm 1 cái.

Lúc đó đang là nửa đêm.

Lửa giận bừng bừng bốc lên trong đầu nàng Tơm bé bỏng.

Bạo hành gia đình đã được phơi bày ngay trước mắt, trong một gia đình trẻ đầm ấm yên vui.

Bỗng chốc, lời tâm tình của một chị cùng phòng PR hiển hiện rõ ràng trong đầu Tơm như một thước phim quay chậm. Lời chị ấy văng vẳng bên tai giờ đây đã trở thành động lực cho Tơm hành động: “EM Ạ. THẰNG CHỒNG MÌNH ĐÃ GIƠ TAY ĐÁNH MÌNH LÀ CHẲNG CÒN TÌNH CẢM, CHẲNG CÒN NHÂN TÍNH NỮA RỒI, LÚC ẤY CÁI GIẬN NÓ LẤP MỀ NHƯ CON THÚ THÔI, EM PHẢI DÙNG HẾT SỨC ĐÁNH LẠI NÓ LÀM SAO CHO NÓ BỪNG TỈNH LẠI, THÌ MỚI HẢ HẾT ĐAU KHỔ TRONG LÒNG…..”

Và Tơm, ngay lúc đó, đã dùng hết sức xông lên hạ thủ đức ông chồng, như đoạn trên đã kể.

…………..

Câu chuyện của Tơm đã khắc một ấn tượng sâu sắc trong lòng các chị em cùng Hội.

Mỗi người, rồi sẽ tự cảm nhận câu chuyện theo hoàn cảnh, tình cảm của riêng mình.

Riêng nàng Sheep bé bỏng, lúi húi lôi quyển “Nhật ký esheep” ra ghi lại câu chuyện trên, lấy làm tâm đắc lắm. Giờ đây tâm trí nàng bỗng chốc trở nên quang đãng. Như bầu trời đang âm u có ánh dương rạng rỡ quét sạch mây mù. Như cơn gió lành thổi tới cuốn đi mọi ưu tư. Như mọi bế tắc bỗng chốc trở nên thông suốt. Nàng thấy qủa như được có người cầm tay chỉ lối, bởi bấy lâu nay nàng vẫn luôn bị ám ảnh qua báo chí, mạng mẽo về chuyện bạo lực gia đình…

CHUYỆN NÀNG SHEEP:

Thấm thoắt đã hai lần hoa đào rụng cánh, nhạn chao én liệng kể từ khi nàng Sheep lỡ bước sang ngang. Nàng bồi hồi nhớ lại cái buổi chiều hôm trước khi xuất giá. Phụ thân tận tay trao cho nàng một tấm vóc điều có thêu một chữ “NHẪN”, mẫu thân tặng nàng chiếc hộp ngà dặn dò cẩn thận rằng chỉ mở khi về đến nhà người ta…

Sau hôn lễ, nhân lúc Tân Lang đang mướt mồ hôi đếm phong bì, nàng len lén mở chiếc hộp quý, thấy vỏn vẹn một chữ “TÂM” làm bằng mảnh vàng bốn số chín (chắc để đeo vào cổ). Nàng quên hết lễ nghi ý tứ bò lăn ra cười sằng sặc. Báo hại Tân lang một phen xiêu hồn bạt vía, những tưởng hạnh phúc trăm năm quá ngọt ngào khiến nàng lên cơn động kinh.

Chưa dứt cơn cười, nàng vội khua tay ra hiệu cho Tân Lang trấn tĩnh rồi nói:

_ Chàng chớ vội kinh động, là vì thiếp được cha tặng một chữ “NHẪN”, mẹ lại tặng thêm chữ “TÂM”. Há chẳng phải nhắn nhủ thiếp đối xử với nhà chồng phải THẬT NHẪN TÂM ru ? há há há há…

Tân Lang mặt mày thất sắc, chân tay rụng rời, chỉ biết ngửa cổ kêu “trời” rồi than trách thân phận mình lấy phải con vợ chữ cùng nghĩa tận. Cứ thôi thì phận nữ nhi có hơi đoảng vị một chút, nhan sắc khiêm nhuờng một chút cũng bởi bấy lâu vùi thân lo chuyện đèn sách, hi vọng đầu óc sáng sủa tý ty sau này ông bà già chồng có dạy bảo điều chi còn nghe thủng.. ai ngờ…

Rồi y như rằng, bao nhiêu lần vầng trăng kia mờ lại tỏ là bấy nhiêu lần chàng phải nghiến răng nhướng mày dí ngón tay vào trán nàng: “Này, lần sau cô mà còn đoảng thế/vụng thế/lỡ lời thế/láo thế/hay quên thế/ham chơi thế là tôi vả cho mấy phát rồi tống cổ ra đường đấy nhé. Ai lại, con dâu đi đứng chả ý tứ.. có lọ mật ong của mẹ để giữa nhà cũng khua chân vào vỡ mất/ bánh bao mẹ mất bấy nhiêu công làm cho mà ăn, cứ ngồi vừa ăn vừa cười hỏi mẹ đặt làm “khuôn” chỗ nào mà nhiều ..hình thế/ đi làm về hẹn bạn bè đi chơi quên cả chồng đứng đón chờ mấy tiếng liền/ toàn dạy con bố láo bố toét “Mĩm, chó kêu thế nào? – con gái trả lời:gâu gâu gâu; lợn lêu thế nào:éc éc. Biết thừa nó mới nói được mỗi gâu gâu éc éc mà dám hỏi thêm “bố kêu thế nào? ông kêu thế nào?.. v.v…”

Nhân gian hỡi, phận làm dâu, làm vợ như nàng ngẫm lại cũng chỉ như con Rùa nơi xó cửa. Ngày đêm thấp thỏm lo một ngày bị chồng đánh, rồi bị nhà chồng đuổi cổ, úp cái rổ xề vào mặt mà tống về nhà mẹ đẻ. Hỏi mắt có còn được nhìn thấy ánh thái dương, tai có còn được nghe thấy hoạ mi hót, thân thể có còn được nhẹ nhõm tháng tháng ngày ngày phiêu du trên những cung đường phượt với lũ bè lũ bạn hẵng còn độc thân?

Bởi vậy mới nói, chuyện nhà mẹ Tơm, với nàng, quả là thức tỉnh phải lúc.

Từ rày trở đi chỉ cần chàng thượng cẳng chân, hạ cẳng tay với nàng, dù một lần thôi, dù ở nơi đâu dù bất cứ khi nào, nàng cũng sẽ vùng lên, oai hùng như mẹ Tơm, cho chàng biết tay. Chàng sẽ phải THINK DIFFERENT, sẽ phải nghe lệnh nàng mà nhất nhất JUST DO IT ! Còn nàng, lúc ấy sẽ thực sự TỎA SÁNG (dù không cần gội dầu gội PENTENCE Pro V).

Nghĩ vậy, nàng hả hê lắm, cũng có đôi ba lần nàng tự thử tưởng tượng ra khoái cảnh ấy. Đặt giả thiết nó có thể xảy ra trong phòng ngủ, trong bếp, hay trong quán café đông người chẳng hạn… (Đông người chẳng sao, nàng sẽ trở thành biểu tượng của nữ quyền, chả mấy). Mà, bí mật, nàng thuận tay trái, nàng mà ra tay chàng cứ gọi là bất ngờ.. rất là bất ngờ. .hí hí…

Nhưng sao bao lâu.. mãi vẫn chưa thấy chàng mảy may có ý đồ động thủ. Nàng bắt đầu hơi nghi ngờ.. Rồi nóng ruột. Nàng nóng lòng muốn viết tên mình vào lịch sử gia đình. Muốn có một cuộc cách mạng để nàng vùng lên nắm quyền. Từ khi về nhà chồng, nhờ chữ “Nhẫn” và chữ “Tâm” sau khi gọi điện về nhà hỏi mẹ cha tròn ý đầy nghĩa, nàng nhất mực nhẫn nhịn, hiền hoà, nhủ lòng dùng Tâm Sáng, Tâm Thiện đối xử với nhà chồng. Nhưng.. nhưng.. kể ra, đuợc một lần làm nữ anh hùng như mẹ Tơm, để chồng phải kiềng-cái-mặt-mình-ra, không dám doạ đánh, doạ đuổi mình nữa, kể cũng. .thinh thích..

Rồi thì hôm ấy..

Nàng và chàng cuống cuồng lao ra đường, đến công sở vì trót ngủ nướng. Nhấp nhổm ngồi trên xe vì tắc đường, chàng thì coi đó là chuyện phình phường nhưng nàng lộ rõ ý vẻ chán chường, ôi đời thật khôn lường dù đó là một ngày bìnhh thường. Oh yeahhhh ! ( Ý lộn, không phải mình đang viết lời một bài RAP mới về GIAO THÔNG đấy chứ??)..

Rồi thì muốn không khí bớt phần tẻ nhạt, chàng buông lời buôn chuyện 1 chút cho nàng đỡ chán. Chàng kể về chị Hờ. ở cơ quan chàng hôm nọ đứng khóc thút thít ở cầu thang, một bên mặt sưng vều.. nghe đâu đêm qua bị chồng đánh…

Chàng mới kịp nói đến đấy..

Giời ạh, nàng như được gãi đúng chỗ ngứa, như đê mỏng lâu ngày gặp sóng lớn.

Nàng quên phéng mất yếu tố “bất ngờ” dành dụm bấy lâu trong cuộc Cách mạng.

Nàng khua chân múa tay trên xe đầy hào khí: “ Hả, hả, đánh vợ hả, không không không thể chấ p nhận được, phải phải phải tay em á… !”

Rồi nàng ngóc cổ lên qua vai chàng, dí ngón tay vào má chàng: “Này, anh ý, anh mà một lần giơ tay đánh em thôi, em vùng lên đánh lại luôn. Như chị Tơm, anh cũng biết chị ý đấy…….” Rồi nàng ngùn ngụt khí thế kể lại câu chuyện nhà Tơm với chàng.

Kể xong, nàng thở hi hóp ( mệt, vì phải nói to, tắc đường, còi đông) nàng bỗng nhận ra chàng chưa nói câu gì..

Rồi từ từ, nàng thấy chàng với tay vặn cái gương xe, để mẳt chàng nhìn vào mắt nàng, Con mắt chàng loé lên một tia.. gần như.. gần như… mắt con TOM lúc vồ con chuột nhắt JERRY ý.

Chàng cười, cười phá lên, rồi lại cười kiểu thiên hạ gọi là cười “đểu” rồi nhẹ nhàng nhìn qua gương hỏi nàng:

_ Àh, Chị Tơm làm cùng em ở vp cũ ấy hả. Chị ý cao 1m68 nặng 68 kg phải không?

_ Thì Tơm đấy chứ còn Tơm nào. Nàng nhấm nhẳng.

_Àh, thế này, em nhìn đi, nhìn vào gương đi, em cao chưa đến tai tôi, nặng tôi hắt xì là cũng dính vào tường. Em định đánh tôi cơ áh ? Tôi mà không bẻ tay em xỉa răng thì phí cái công mười mấy năm theo thầy học võ lại còn vô địch miền Bắc môn XYZ năm thuở thuờ thươ… Còn em mấy năm đại học tôi đã thấy em đánh trúng được quả bóng bàn/cầu lông nào đâu hả Chân-Tay-Vòng-Kiềng ? á ha ha ha.. Vợ ơi là vợ sao mà thương em thế… á ha ha ha…

Nàng thấy quai hàm mình cứng đơ lại không cất nổi lời. Không gian bỗng nhiên lặng câm. Còi xe inh ỏi như xa tít. Khói xe bụi đường mờ mịt dâng dâng mắt nàng.

Nàng rơi rơi rơi… Ùh nhỉ. Nàng đã quên mất nhiều điều trong mục Risk Management của cuộc Cách mạng.

Những bỗng, nàng thấy tay nàng đã trong tay chàng. Thấy mình đã dựa sát vào người chàng vì một cái vòng tay 360 độ. (Câu này chủ tâm bịa đặt, cho có cao trào )

Rồi chàng chép miệng:

_ Mà thôi, sao lại cứ thích phải cao 1m68 nặng 68kg để đánh chồng nhỉ. Cô mà cứ bớt đoảng thế/vụng thế/ hay lỡ lời thế/láo thế/hay quên thế/ham chơi thế.. đi một tý thì tôi nỡ lòng nào đánh đập cô.

Vậy là nàng thấy mình bé dần, bé dần lại, ước ao một mét sáu tám nặng sáu tám cân giờ đây chỉ còn nhỏ như con RÙA, con RÙA nơi xó cửa nhà chàng. Giấc mộng tan như bóng xà phòng…

Cuộc Đại Cách Mạng sụp đổ mà chưa một lần súng ống…

Mà thôi, (nàng lén lút nhìn chàng qua gương xe), vậy xem ra cứ làm con Rùa thôi, để ngày nào cũng dư thế lày, thì thích nhỉ.

Sao phải nghĩ ?

------------------

Gõ xong những dòng cuối cùng entry “ Nước mắt ..”, esheep thở dài thườn thượt, ngả người ra ghế xoay. Cuối cùng thì nàng cũng đã trả thêm được 1 món nợ tình cho Hội-Gái-Già-Nhưng-Xinh., về việc bằng một cách lơ đãng nào đó, thể hiện tình cảm tốt đẹp của mình đối với Hội, qua một cái entry, để Mãi Mãi nhớ đến nhau, Mãi là chị em tốt.

--------

Dạo này bận kinh, nhưng hôm nay thật là muốn viết 1 entry, vừa hay tìm được cái entry này trong USB, chả nhớ viết từ hồi nào,ồ hợp quá , up lun, vì:

  1. Mình đang trong bad mood
  2. Không nói chuyện với bạn Jake kể từ hôm thứ 3 ( éo hiểu vì sao luôn, mình hỏi (2 lần) bạn ý éo nói, mình éo hỏi nữa.
  3. Chán chết.
  4. Chuẩn bị kỷ niệm 2 năm ngày cưới.

 

Esheep Copyright 2009 Sweet Cupcake Designed by Ipiet Templates Blogger Styles Image by Tadpole's Notez