Thứ Ba, 30 tháng 10, 2007

Môi Thiên Đường

Người đăng: esheep vào lúc 10:59 25 nhận xét



Thôi thì cứ vin vào mùa thu nhé, để mắt môi óng lên màu mật ngọt, thì đã làm sao ?

Viết một cái entry ví dụ về mùa thu tặng cho các nàng đang chuẩn bị sửa soạn chụp ảnh cưới.

Em nhận được cả thảy từ tháng 9 đến giờ 5 lời mời đi chụp ảnh cưới cho các chàng và nàng, nhưng em không bỏ Mĩm mà đi được.

Nhưng nếu em sửa soạn chụp một mùa thu cho chàng và nàng, thì em sẽ khuyên các nàng như sau:

  1. Trang phục: Nắng rất vàng, đừng mặc váy trắng tinh đi chụp ngoại cảnh, dễ bị loop sáng, hãy chọn váy trắng kem hoặc trắng có ánh hồng-đồng-vàng, để có thể bắt được những nếp váy ánh lên trong nắng và hắt sáng đẹp lên da.

    Chàng nên có 2 bộ thay đổi: một sáng màu và cũng cùng tông với nàng như trắng kem chẳng hạn, và dĩ nhiên 1 bộ truyền thống tối màu nhưng hay nhất là đừng đen tuyền, thay vào đóđen-ghi hoặc đen có kẻ tăm chìm cùng tông sẽ rất đẹp khi lên ảnh.

  2. Background: Nắng cũng rất mềm rồi, không còn chói chang nữa nên thay vì lựa chọn những nơi có màu xanh nhiều như rừng, lùm cây..v.v... để thể hiện sự tươi non, mướt mải... thì hãy chọn những nơi có background cũng mật ngọt hơn như những mảng tưởng rêu, gạch, gỗ v.v... hoang dại tý. Hoặc kiến trúc cổ sang trọng, lãng mạn.. hoặc vỉa hè ngập nắng hoặc hàng rào gỗ nên thơ hoa vàng dẫn lối.. kiểu kiểu thế...
  3. Trang điểm: Ngại gì vết bẩn, thử làm công chúa mật ong xem, da nâu váy cưới chao ôi sexy, chao ôi hot !

    Chống chỉ định: Cô nào da mụn, mũi tẹt, mắt bé-một mí, miệng nhỏ.

    Bồ kết: Cô nào da ít mụn, hơi ngăm ngăm rồi càng tốt, mũi hơi cao cũng được, mặt có góc cạnh chút cũng hay, miệng rộng càng ấn tượng.

    Với style này, dùng phấn nền sẫm hơn da 1-2 bước màu. Đánh má nâu đồng phớt hồng hoặc cam tuỳ màu son-sở thích-màu váy. Môi cam-đồng-tuỳ. Dưng đều phủ phấn trong có ánh nhũ đồng lên toàn bộ khuôn mặt, cổ, ngực và tay ( phấn trong nhé, điểm nhũ thôi ,chứ không thì trông giống mấy cái hình nhân làm hàng mã ý).

    Bước này rất quan trọng vì khi chụp lên, da sẽ mướt như sứ, óng ả như mật.

    Với các cô da trắng như tuyết mắt một mí mũi tẹt: Sợ nhất là cái mặt trắng toát vô hồn, đánh tone phấn theo da hoặc sẫm hơn cũng 1-2 bước màu, má hồng ánh cam, môi hồng phớt, mắt một chút ánh đồng và kẻ mí nước nâu, xinh cực, đừng cố làm mắt to ra bằng cách dán thêm khoảng 3-4 cái mí giả rồi lông mi cong vút lên, sợ lắm, thật đấy.

    Bản thân tớ hãi nhất cái ám ảnh mũi tẹt của các chị chuyên viên trang điểm: Lúc lào cô dâu là cũng phải đánh 2 cái vệt nâu 2 bên mũi, khẩn thiết khuyên là bỏ qua vụ này, nhé.

    Tóc tai: hì hì, bồng bềnh, hoang dại, hay kiêu sa - những ấn tượng đều được tạo bởi một mái tóc làm xoăn nhẹ, thả dài, gài một vài nụ hồng nhỏ xíu hoặc kết một vành hoa tươi, điều tuyệt diệu để trông bạn giống một nàng công chúa. Tạm biệt thời của những mái tóc cồng kềnh vấn năm bảy lớp cứng đơ và kéo bạn già đi chụp tuổi khi đứng cạnh chàng. Tóc thẳng không được khuyên cho lắm vì tuy tự nhiên ,có thể bay trong gió nhưng không thể hiệu quả trong việc tạo hình bằng tóc xoăn. Công chúa màu thu ! hie hie

  4. Phụ kiện: hì hì, Thoả sức sáng tạo, gần đây mốt chong chóng, thổi bong bóng xà phòng, bóng bay hình tim, các loại bóng nhũ, xe cổ, đài đóm đồng hồ cổ mang theo, nói chung cứ cổ cổ, nhỏ nhỏ, lạ lạ, vác được cứ vác theo tạo cảm hứng làm hàng cho đỡ trơ.. Một cái gương cũng hay, nhưng mang theo khó bảo quản. Một cái ghế cũng tốt nếu không tính đến cồng kềnh. Ô dù này, dây thừng, giỏ nhỏ giỏ to, gối nhiều hoạ tiết, các loại khăn... Hoa nữa, nhiều hoa.. nhiều cách...

Còn gì nữa nhỉ.. để nhớ ra viết tiếp, trên đây là kinh nghiệm bản thân của bạn sheep tặng các bạn của bạn sheep sắp làm cái việc là trấn an tinh thần trước khi tự mình bước vào cũi. Đề nghị không sao chép dưới mọi hình thức mà không ghi rõ nguồn hoặc lấy mang ra đăng các loại báo cẩm nang ngày cưới.

Nhân thể up ít hình Môi Mật Ong gửi tặng Mùa Thu...

Model: Sal Sal

Make-up: Sheep Sheep

Stylish: Sheep Sheep - Sal Sal

Photo: Sheep Sheep

Chú thích: từ khi em thuỷ-còi-nâu-đậm bỏ mình ra đi, mình cố gắng lấp khoảng trống tâm hồn bằng một em khác cũng nâu-đậm đặng mong tìm lại những cảm giác máy trước cái sự nâu. Mở ngoặc là mình cực kết các em da nâu.

Thuỷ ơi em bỏ cái thằng nhiều tiền kia quay về với anh đi...

Mật ngọt:

trời ơi hu hu. thế éo nào mà mất hết đuờng link của mấy cái ảnh này, bị đồi thành cái khác hết rồi, tạm thời xóa đi đã vậy.. hic hic

........

ôi tóc trầm ướp vai thơm.......


Haizzzz.. tranh thủ ké tý ảnh để ảo tưởng về bản thân trong một buổi chiều nắng tàn óng ả..... ho ho ho...

Thứ Ba, 16 tháng 10, 2007

MẶT KỂ

Người đăng: esheep vào lúc 17:02 51 nhận xét



Vàng Ảnh Vàng Anh, có phải vợ anh, chui vào tay áo..

Thôi rồi, tạm biệt chim én bay, tạm biệt những giấc mơ...

Mình ở mù-căng-chải mới về. Con Sin còi nó bảo mình thế, khi mình bám lấy tay áo nó nài nỉ đòi link bờlog thằng Nỡm.

Nó bảo vậy, rồi giật áo, phủi tay: bây giờ là mấy giờ rồi hả chiiiiiiiị, hí hí hiiiiiií, Vàng Anh, nghe chửa !

Ồ những khuôn mặt người, kể được những điều gì ?

Ba mươi năm rồi, sắp ba mươi năm rồi, mình hiểu gì về loài người, mình đọc được những gì trên khuôn mặt người.

Mình vẫn bị bất ngờ về loài người.

Giống như vụ Vàng Anh ý. Mình bị đổ vỡ, đổ vỡ 1 điều gì bâng khuâng lắm, không nói được thành lời.

Thủ phạm ? Nạn nhân ? Có tội với xã hội? Đều tơi bời cả.

Tạm biệt Vàng Anh-Hoàng Thuỳ Linh nhé.. Không cỗ xuý cho em đâu. Em phải chết thôi, biến thành cây Thị mà hối lỗi đi. À thôi, cây Sưa ý, chặt cái giò ra bán được ối tiền.

Thôi, kể chuyện Mặt Kể lấp khoảng trống trong lòng..

1.Một khuôn mặt kể được những gì ?

Mình phục Ma Xó đã nghĩ ra cái từ này, cũng như trước đây đã nghĩ ra từ “Kể Mới”. Kể chuyện mới theo cách mới hay chuyện giờ mới kể. Đều hay. Hay quá sức một ông Tây. Nhưng thừa sức với một ông Tây yêu Hà Nội đến điên lên như Ma Xó. Mình không định nói về Ma Xó trong blog này. Mình muốn nói chuyện phiếm về “MẶT KỂ”.

Mình cũng yêu Hà Nội đến điên lên. Và mình đã gặp Ma Xó

Nói đến đâu rồi nhỉ. Hồi đầu năm Ma Xó rủ rê mình tham gia “Mặt Kể”. Mày làm đi, làm một cái gì đó đi, một khuôn mặt thoáng quá, một câu chuyện, hay một đoạn vidéo art nhé ? hay BD như “Kể Mới” ? Từ chối thì cạn tình, vậy là em chọn BD, truyện tranh xinh xinh yêu yêu.

Thế là sau cái hẹn ước ấy, trong đầu mình chỉ có những khuôn mặt. Mặt ai nhỉ ? Hay tự nhìn vào gương, vẽ về mình và cái con Mĩm - kẻ quấy rối thiên hà, đã làm đảo lộn cuộc sống của mnìh trong thời gian qua ?

Ám ảnh mãi, cho đến hôm đi ăn sáng qua Lò Đúc street có hàng sao đen thăm thẳm, một ngày nhạt nắng.

Mình đi qua.

Một mảng tường vàng,

Có trạm biến áp của phường Ngô Thì Nhậm.

Bỗng bắt gặp.

Một đôi mắt.

Dính trên bức tường vàng.

Đi chậm lại.

Nhìn kỹ.

Đôi mắt dính trên một khuôn mặt đen nhẻm.

Của một thằng bé gày gò.

Ngồi co ro dưới gốc cây sao đen.

Bán những con chuột bạch.

Không sao mình bước qua nổi.

Chao ôi.

(đọc diễn cảm, THƠ đấy)

Mình quyết định nhanh chóng, Nhân Vật has found.

....

....

2. Gặp gỡ.

Mình quay lại vào buổi chiều, vẫn con đường nhỏ, vẫn hàng sao đen. Thằng bé gày gò vẫn ngồi đó. Mình đến gần, mỉm cười và hỏi mua một đôi chuột. Mải quan sát thằng bé và hỏi ngớ ngẩn vì chưa kịp nhìn thấy cái lồng đã được bán hết. Ồ, không sao, chị sẽ quay lại vào ngày mai. Nhớ để cho chị một đôi thật xinh nhé.

Dĩ nhiên, mình sẽ chả biết làm gì với 2 con chuột đó. Chuột bạch không phải món khoái khẩu của mình, mình chưa ăn thịt chuột bao giờ.

Nhưng vài câu trò chuyện cùng cái hẹn vào sáng hôm sau không khỏi làm mình nghĩ mãi và cứ băn khoăn mãi về Nhân Vật.

Nó còn nhỏ xíu hà. Liệu nó có được đi học không ?

Trông nó tội quá, bố mẹ nó đâu nhỉ ? nó có chị em không ?

Một ngày nó kiếm được bao nhiêu ? Liệu có đủ sống ? Hay còn phải nuôi cả gia đình?

Mình bâng khuâng hết trọn một chiều....

Và, mình đã tạmsắp xếp một cốt truyện cho Nhân Vật của mình thật nhân văn như Cafe chiều thứ 7, lãng mạn như phim Hàn Cuốc Hàn Xẻng.

3. Bất ngờ về loài người

Hẹn Nhân Vật vào lúc 8h30, nhưng sự tắc đường chó chết làm mình, khi đến đầu phố đã là 9h. Nháo nhác tìm. Kia rồi, mình phóc vụt qua, hét toáng: Eh ku, ngồi đấy chờ chị nhé. Minhg phóng đi gửi xe rồi lếch thếch đi đến.

Đến nơi, Nhân Vật tươi cười hỏi:

_Ah chị, chị đi xe ngon thế, xe này giờ mấy tiền hả chị, em là em thích nhất màu xe chị đấy.

Mình ngượng quá ầm ờ qua chuyện. Nghĩ bụng chắc em nó chạnh lòng ấy mà. Ngại. Nhưng cũng bất ngờ vì em ý be bé, mà đã biết chuyện xe cộ.

Giời ạh, và mình phát hiện ra mình đã quên béng mất tình yêu canon trong cốp xe. Lười. Đành lôi điện thoại ra thu âm và chụp vài hình làm tư liệu. Hí hoáy chụp em ý, xong em ý có vẻ rất thích điện thoại của mình. Cứ hỏi han mãi:

- Ối chị, máy chị chụp 3.2 chấm àh. Thích nhỉ.

Mình ngớ người: Àh, ờ, 3 chấm hai. Mà em bé thế cũng thích điện thoại àh.

Em ý cười tủm tỉm: Có gì đâu chị, em đang định đổi dế đây, máy em có 1.3 thôi.

Nói đoạn rút nhanh trong túi quần con S500i.Bấm xoẹt xoẹt.

Mình há hốc mồm, kinh hãi. Lắp bắp hỏi: Em .. em có điện thoại xịn thế, sao còn phải đi bán chuột bạch...

_Àh, có gì đâu chị, kiếm chút chiều về oánh game, em đang nuôi con XYZ ( mình không nhớ tên) trên VL. Nòi đoạn ngước đôi mắt trong lên nhìn mình, rồi khoe: Mỗi ngày em bán được khoảng 50 đôi chuột, thêm cả ốc nữa (bọn trẻ con thích ốc lắm), cũng được 4-5 trăm/ngày đới chị ạh. (Hôm vừa rồi cơ quan ủng hộ các nạn nhân vụ sập cầu Cần Thơ, mỗi người 1 ngày lương, mình mới phát hiện ra lương mình 1 ngày là 47 nghìn tám trăm đồng)

Từ giây phút đó câu chuyện còn dài mình không kịp nhớ gì nữa, chỉ biết chọn 1 đôi chuột xinh xinh nói em ý cho vào lồng sắt rồi mang đi, mọi thứ trôi qua giống như trong 1 thước phim nhạt, không đọng lại gì.

Mình sau đó còn đi qua hàng sao đen trên phồ Lò Đúc nhiều, và truyện của mình, Nhân Vật. Mình đã chọn đó là Nhân Vật.

----------

Hiện nay mình đang hoang mang lắm, không biết phải làm thế nào với cốt truyện của mình. Theo bạn, mình phải làm sao ?

Phương án A: Cứ viết đúng sự thật thôi, Mặt Kể mà, hãy kể câu truyện thật, dù nó có đầy rẫy bất ngờ về loài người.

Phương án B: Em ý còn trẻ, em ý không có tội, Tương lai của một cậu bé bán chuột bạch còn dài lắm nhưng sẽ rất ngắn nếu những bàn tay thân ái, bao dung không nắm lại với nhau! (Mình viết ra mục đích bán chuột của em ý, nhỡ từ giờ trở đi không ai mua chuột bạch - kể cả của các em khác, thì sao)

Phương án C: Hãy dừng câu chuyện này lại ở đây và chấm dứt mọi lời đàm tiếu, bình luận xung quanh nó. Đó không chỉ là một việc làm đúng đạo lý, đúng lương tri, một việc làm của một Con Người sống giữa mọi người. Hãy giang rộng vòng tay, mở rộng tấm lòng, đem hơi ấm của trái tim và lòng nhân ái để cùng giúp các bạn trẻ mở lối cho tương lai, hãy giúp họ vững bước trên con đường còn nhiều chông gai. Vì sao ư? Vì chúng ta là những Con Người! (Người chứ không phải chuột)

Phương án D: Để lại comment của bnạ ở entry này để nói lên quan điểm khác.






Phương án A

10


Phương án B

1


Phương án C

4


Phương án D

2





Sign in to vote

Thứ Hai, 8 tháng 10, 2007

Chết vì gái là cái chết quý phái

Người đăng: esheep vào lúc 10:38 44 nhận xét



Chết vì gái là cái chết êm ái.

Mình luôn che giấu việc mình là đứa dại gái. Nhưng hình như không thành công mấy.

Gái, nhất là các em gái trẻ, xinh, nõn, luôn biết cách làm cho mình phải chết, êm ái.

Như là Romeo phải chết ý.

Giãy đành đạch như con trạch luôn.

Hết muốn sống.

Bờ log này up lên với mục đích chính là ôn lại kỷ niệm mới tinh, gần như là ngọt ngào.

Khi mà vây quanh mình là các em gái trẻ, xinh, nõn, ngập nắng vàng, chùa rêu, rêu, rêu ( mình thích rêu, vườn của mình bao giờ cũng có chỗ nuôi rêu)... thoắt cái lại trời xanh bạt ngàn lau trắng, là những nụ cười rót mật và sự vui tươi của các em gái.

Mục đích bên lề là gửi tới Blue: kẻ không còn trẻ, không còn xinh, không còn nõn nhưng đã vục mặt vào tiền mà chết ngày hôm đó. Cùng với lời nhắn: You lost your life in money and you’ve lost more.. ho ho ho....

Và gửi tới Thuỷ Còi, gái trẻ, xinh, nõn, available, cần tìm bạn đời : chung thuỷ, hài hước, biết chia sẻ, cao 1m75 up, chân không vòng kiềng, có thu nhập ổn định ở mức tốt, biết thăng bằng trong cuộc sống, có thể ở riêng sau khi kết hôn. Địa chỉ blog tại:

http://360.yahoo.com/profile-usNhLOUmcqjZph0xe4WwykJ.Fg--?cq=1

Với lời nhắn: Dù khi đó em đang ở phương trời xa lạ, dưng bọn anh vẫn nhớ đến em trong từng khuôn hình. Em Thuỷ Còi vẫn mãi là một tượng đài sống về khả năng làm hàng cho các gái trẻ noi theo.

Gái này làm hàng thôi rồi này:

Gái này mới vào nghề:

Gái này ngây ngây thơ thơ như con cáo cụ

Gái này xinh cực, cơ mà hay xấu hổ nên chỉ cho chụp mỗi cái váy, há há

Nhưng mà chao ôi.. mình chợt nhận ra rằng, mình đã già rồi.

Mình chỉ nhận ra rằng mình đã già rồi khi mà quanh mình toàn là các gái trẻ xinh nõn.

Mình già thật, già hết cứu chữa nổi, ôi chao ôi. Buồn thăm thẳm.:



 

Esheep Copyright 2009 Sweet Cupcake Designed by Ipiet Templates Blogger Styles Image by Tadpole's Notez