Thứ Ba, 18 tháng 11, 2008

Lây nhiễm giấc mơ (hay VỤ ÁN CHUYỆN TÌNH LESBIANS) !

Người đăng: esheep vào lúc 19:48

Photobucket

-------------

Bồ công anh của mình, một cánh đồng! Sát ngay ga tàu điện ngầm.

Phồng mồm vừa thổi vừa chụp gần 5 chục phát mới được 1 phát này.. haizz.. I luv it!

chả liên qua nbafi viết, chỉ là không tìm được ảnh mnih họa

-------------
Chắc chắn, mình đã bị lây, con Sin còi, bệnh buồn ngủ.
Buồn ngủ quá thể.
Trong khi biết bao nhiêu việc cần làm, chưa làm.
Chắc hẳn là do cái đĩa bánh chín tầng mây. Àh không phải. Do cái bát hủ tíu của nó, nó đã gắp mấy miếng thịt trong bát của nó cho vào bát của mình. Sau đó nó ỏng eo kêu no quá không ăn nữa, buồn ngủ quá không ăn nữa, và chiu đã ăn bát của nó.
Kết quả là vào lúc 13h30, về đến tòa soạn thì cả mình và chiu đều lấy status là “Buồn ngủ quaaaaaaá”.

Cả quãng đường nó chở mình về, mình đã cố gắng kể cho nó nghe giấc mơ ly kỳ hay ho của mình hôm qua, mà nó cứ gạt đi không nghe.
Thật chó.

Cả Jake cũng thế, sáng nay đi làm mình cũng háo hức định kể lể mà lão ý cũng gạt đi, không nghe.

Chả hiểu sao những người thân yêu của mình lại có thể đối xử như thế với mình.
Bất cứ khi nào mình định kể môt-câu-chuyện hoặc một-truyện-cười ( mình đặc biệt thích kể truyện cười , mình muốn đem lại niềm vui cho mọi người), thì mọi người luôn bỏ đi trước khi mình kể.

Và thậm chí bỏ đi ngay sau khi mình mới kịp nói: “Này, bố nó, có câu chuyện cười này buồn cười lắm , đăng trên Hoa Học Trò số tuần vừa rồi, mà bìa chụp con bé My Vân mặc áo bơi ý, truyện của Đặng Mỹ Dung dịch, có tên là “ Kẻ trộm ngu ngốc”, chị Bình biên tập thành “ Tên trộm tóc vàng hoe”, chuyện này công nhận là buồn cười lắm ý, mỗi tội Hồ Hưng lại xếp trang Ura xuống tít tận cuối báo. Buồn cười lắm, em kể nhé!”

Hoặc mình mới nói : "Này, có câu chuyện này, hay lắm, hôm nọ đi ăn trưa ở Hà Nội Tower, tao nhìn thấy con Nga Cận đi với con Mai ngố, không, không phải chuyện về con Nga Cận, nó sắp đẻ rồi còn đâu. Bọn nó đi qua cái cửa hàng nội thất mà tao rất thích, đấy, tao đang định kể là cái cửa hàng ý có cái hộp hình con cừu mà tao rất thích, ý tao là tao muốn kể chuyện cô Nguyệt cô ý rất thích những cái khung ảnh, tao kể nhé”

….thì mọi người đã bỏ đi luôn, chẳng ai chịu nghe mình kể, mà chuyện của mình thường rất là hay!

Thế mới sợ chứ !!
Là như nào?


À, hôm nay mình đã tuyên bố thẳng với con Sin và Jake rằng nếu mấy người không ai chịu nghe chuyện về giấc mơ hôm nay của tôi, thì tôi sẽ kể lại nó trên blog của tôi.

Và bây giờ, mình kể nhé!

Hôm qua mình nằm mơ 1 câu truyện như 1 bộ phim. Nhân vật chính tên là Thứ Hai.
Thứ Hai là một cô gái xinh đẹp, sinh viên một trường đại học ( giống như ĐH Văn Hóa hoăc ĐH MTCN). Xinh xắn ,ngoan hiền.
Nàng hẹn hò với vài chàng trai. Mỗi khi ngồi trong quán café, nàng thường rất buồn nhìn ra cửa kính.
Rồi sau đó, các chàng trai mà Thứ Hai hẹn hò thường bị chết và mất tích 1 cách khó hiểu.
Cảnh sát điều tra.
Thứ Hai bị trong dạng nghi vấn.
Thứ Hai chơi thân với cô bạn tên là Thứ Tư.
Về sau cảnh sát điều tra ra là Thứ Tư mới là hung thủ. Cô ta là Chúa. Và Thứ Hai là nô lệ, bị yêu Thứ Tư, và họ là lesbians. Ngoài ra Thứ Tư còn rất nhiều nô lệ là các cô gái khác. Các cô nô lệ này phải đi yêu và giết tất cẩ các chàng trai và mang móng tay của họ về cho Thứ Tư.

Thật ra Thứ Hai đã thầm yêu một chàng trai mà cô hẹn hò nhưng cô nghĩ là chắc chàng trai đó sẽ phải chết nếu yêu cô vì chỉ cầ n cô nhận lời thì sau đó cô sẽ phải giết chàng và mang móng tay về cho Thứ Tư vì Thứ Tư mới là Chúa còn cô là nô lệ của Chúa.

Giấc mơ hay kinh khủng không ?

Thế mà con Sin với lão Jake nhát quyết không chịu nghe!

Thật ra mình mơ không logic lắm và giờ mình cũng không hiểu nếu cô Thứ Hai mà là lesbian thì tại sao cô ý lại vẫn yêu chàng trai kia nhỉ?
Có lẽ hôm nay mình sẽ cố gắngmơ lại và mơ tiếp xem kết cục thế nào.

11 nhận xét on "Lây nhiễm giấc mơ (hay VỤ ÁN CHUYỆN TÌNH LESBIANS) !"

HTMP nói...

Tấm ảnh đẹp quá mẹ esheep ơi. 5chục phát được 1 phát này là quá OK rồi. Cho mình hỏi bồ công anh có phải là từ hoa cỏ lúc khô mà thành không? Bên mình cũng có loại hoa cỏ màu vàng, lúc khô cũng thành 1 bông hoa tròn tròn trắng trắng như thế này. Nhưng mà thổi phù mỏ nó cũng không có bay đẹp được như bồ công anh của esheep. Lúc nó rụng thì hết cánh thì cũng trơ lõi ra nhưng mà nó ứ chịu bay. Chán thế. Để hôm nào nắng đẹp lại đi tìm vài anh thử thổi mạnh hơn nữa xem thế nào.

Phan Linh nói...

Chẹp, ảnh gì mà lại đẹp như trong hoạ báo của tây!!! Đẹp kinh!

mèo lười nói...

vao comt phat anh tuyet voi cua sheep.

Tiny Carter nói...

Óa óa, Sheep sheep ơi cho em địa chỉ cánh đồng bồ công anh đi, bí mật thôi nhá! Thèm bắn 50 phát quá :((
Đọc cả cái entry này nhớ mỗi bồ công anh :D

MON nói...

Mĩm cơ, Mĩm cơ

Nở nói...

mình rất sợ kiểu kể chuyện như là lão Janusz L. thế kia :|:|
cực kì luôn!
>"<

cơm nguội nói...

em chỉ thích 2 đoạn mở đầu kể chuyện màu xanh kia thôi! =))

*✿chuột péo✿* nói...

ơ..e ko hiểu...thật ý..hiểu nà chít nuôn ..:))...e cũng Mĩm cơ..! :))

esheep nói...

Hị Hị, tự nhiên hôm nay lại vào comment được lày:
HTML: Đúng là bồ cồng anh nhỏ xíu hà! Nhỏ hơn tưởng tượng của em nhiều lắm. Trước khi gặp nó lần đầu tiên mà bắn 50 phát ý, em cứ tưởng nó phải to như cái bát tô. hi hi, không ngờ nhỏ lắm. nhỏ lắm.
Bồng công anh dễ thổi nhất là những bông đã già, khi đó chả cần thổi, có gió mạnh là tự bay. Những bông "còn non" mới rụng lớp cánh vàng, nhụy mới vừa bông trắng, thì còn dính chặt và thổi mãi, mà không bay. :)

SAM nói...

Thế thì chị em mình nên kể chuyện với nhau vì em cũng toàn có những giấc mơ hay ho cực, chỉ khác là em toàn làm nhân vật chính và hầu như đều mơ đến lúc có kết thì thôi! thế mà từ hồi tới giờ em mới chỉ kể cho mỗi anh Trung nghe thôi đấy!hị hị...

esheep nói...

ha ha, hay chị em mình ngồi kể cho nhau xong dồi làm 1 quyển artwork nhỉ? ha ha !

Đăng nhận xét

 

Esheep Copyright 2009 Sweet Cupcake Designed by Ipiet Templates Blogger Styles Image by Tadpole's Notez