Chủ Nhật, 21 tháng 5, 2006

CAY SAO BANG May 21, 2006

Người đăng: esheep vào lúc 13:38 25 nhận xét



Bận rộn... Bận rộn.. bận điên lên được.. lâu lắm rồi mới động vào cái từ “húy” này.

Ghét nhất cái từ này. Cái từ mà em thường xuyên ngập ngụa trong nó.

Thế nhé. Quyết định không nhắc đến nữa... Quá đủ... phải để cho bờlog của em trong sáng và tao nhã y như chủ quả - kủa – của ( chẹp, viết mãi mới đúng chính tả) nó chứ !

Gia đình em xuất thân bên nội là trí thức nông thôn. Bên ngoại là tiểu thương buôn bán. (Hoặc đại loại thế) điều này em mới biết hôm tuần trước, khi phải điền vào bản lý lịch công chức gì đó. Em ngơ ngẩn điền vào tất cả các mục về “gia đình” là “ nông dân”. Về bị bà già em chửi cho té khói.

Dài dòng thế để nói rằng em rất yêu quý các bác nông dân, những người trồng cây.

Mơ ước lớn thứ nhì sau việc thi vào MTCN là mơ ước thi vào trường Nông nghiệp 1 Hà Nội.

Mơ ước từ bé của em là nếu không thành họa sĩ lớn thì sẽ sống bằng nghề trồng cây. Trồng ra quả bí ngô to bằng cái thúng, hoặc quả dưa hấu hình vuông.

.........

Cảm giác gieo mầm, cũng giống như ấp ủ một mơ ước.

Thiên hạ thường không thích chờ đợi. Coi chờ đợi như một cực hình. Chắc họ chưa bao giờ chờ đợi một cái mầm cây.

Thử xem, nhé. Đó là khi “chờ đợi” là một HẠNH PHÚC.

Gieo mầm, lúc người gieo mầm đặt hạt cây xuống đất (ngâm đủ ba sôi hai lạnh như ngâm sữa chua) thì đó là lúc người ấy đã mang sứ mệnh “sự sống”.

Người bắt đầu một sự sống.

Khoảng thời gian chờ đợi cái màm cây ấy nhú lên, cựa quậy, nảy ra những cái lá đầu tiên, những mảnh mai đầu tiên, ngỡ ngàng đầu tiên... có thể gọi là “sự kì diệu” của trách nhiệm.

Thiên hạ thường coi trách nhiệm là cái không phải của mình. Và tìm cách trốn tránh. Chắc họ chưa bao giờ “được” chăm sóc một mầm cây.

Đó là khi “ trách nhiệm” trở thành NGUỒN VUI.

Trách nhiệm phải nhớ.. rằng mình là người mang sứ mệnh.

Phải tưới nước vừa đủ hằng ngày. Phải kiểm tra độ tơi xốp của đất.

Cây càng lớn.. tránh nhiệm càng nhiều.... Trách nhiệm đi kèm LO LẮNG

LO LẮNG... Đó là khi mầm cây ấy ( có thể ) không thể tách khỏi vỏ... để đón nắng mai.

Người làm vườn nôn nóng, sẽ tách ngay cái vỏ hạt cây ấy ra.. Với hi vọng nhanh chóng giúp đỡ.. nhưng... mầm cây ấy .. sẽ khôn sống được vì quá non nớt...

Người làm vườn kinh nghiệm sẽ để nguyên mầm cây ấy, và chờ đợi sự “cố gắng” của mầm cây vô tri.... Đó là khi “không giúp đỡ” trở thành TIN TƯỞNG.

LO LẮNG.. khi cây bị sâu...

LO LẮNG.. vào một ngày mưa cây bị đứt, gãy một nhành...

LO LẮNG.. LO LẮNG không kể xiết....

Để rồi một ngày kia cây trổ những nụ hoa bé xíu xiu đầu tiên..

Như cái ảnh trên.. cây hoa của em mới nảy mầm, trổ hoa.. Hạt cây em mang về từ rất xa.. một nơi nhiều nắng, gió.

Em không biết nó tên là gì. Nhưng em thích (cực) nhưng loại hoa có màu xanh biếc.. xanh blue... Lạ thật !

Em gọi nó là HOA_SAO_BĂNG. vì nó như một chùm những ngôi sao bé tý.. dính chùm... một chùm sao.

--------------------------------------------------------------------------

Hồi bé được học bài thơ này :

Ai trồng cây

Người đó có ngọn gió

Trên vòm cây

Hoa lá đùa lay lay

Ai tronòg cây

Người đó có tiếng hát

Trên vòm cây

Chim hót lời mê say

Ai trồng cây..

Em trồng cây..

Chả nhớ hết..nhớ đại loại thế....

Thứ Sáu, 12 tháng 5, 2006

Cay dau da hoa trang ! May 12, 2006

Người đăng: esheep vào lúc 12:57 19 nhận xét



 


 


Cái mùa này, năm ngoái ý mà.


Có một lần, trong một chiều. Em với cả Chiuchiu trốn việc lượn ra ngồi uống café ở một cái quán vỉa hè nho nhỏ trên Lương Văn Can…


Dịu dàng… dịu dàng lắm nhé…. có một bông hoa bé tý rơi vào vai em….


Em trố mắt bảo : Ah ! HOA DÂU DA !


Chiu bĩu môi trả lời : Ngu ! HOA BÀNG !


Em bảo: HOA DÂU DA !  HOA DÂU DA ! HOA DÂU DA !!!!!!


Chiu bảo: HOA BÀNG ! HOA BÀNG ! HOA BÀNG !


 


Xít óanh nhau to.


Cuối cùng. Chiu trợn mắt chỉ tay sang bên kia đường :


_ Nhà tao hồi xưa ở kia kìa. Đấy, đằng trước cửa có một cây dâu da, một cây bàng. Chả nhẽ tao không biết đâu là hoa dâu da, đâu là hoa bàng à ? hả ? hả? hả ?


 


Chao ôi.. em cụp mắt, thở dài, im lặng.


Biết mà !!! Biết ngay mà!!! Nhà em ở tít trong ngõ, cách mặt phố 20m!!! Lấy đâu ra hẳn một cây bàng, một cây dâu da đằng trước của chứ. Thế là vụ này em thua tức tưởi chỉ vì nhà em ở trong ngõ, chả ở mặt phố Hàng Hòm như nhà Chiu.


 


Thế là em cứ mơ ước mãi.. rằng giá mà nhà mình, có một cây bàng, một cây dâu da trước cửa.


------------------------------------------


 


Thời gian thì tức tưởi trôi.


Một năm rồi… bây giờ lại là mùa hoa dâu da . Ngọt ngào đến tức thở…


Sáng Chủ nhật…


Em ngủ dậy muộn nhân dịp bố mẹ chồng em đi vắng.


Buổi sáng trong lành lắm. Trong lòng em vui lắm.


Em đứng bên cửa sổ, áp má vào cửa sổ,nghiêng người qua cửa sổ.


Tộ xư, tự nhiên có con gà mái nào ré lên phá tan bầu không khí trong lành cụa em : 


_ Ối dồi ôi, nước ở đâu thế này, nuớc gì thế naaaaày ! Ướt hết người baaaaà rồi !!!


 


Em giật bắn cả người ! Mẹ ! Em lại nghiêng người qua cửa sổ, ngó mặt ra ngòai cửa sổ, bám vào thành cửa sổ, và nhìn xuống đường.


 


Một mụ gà mái béo nứt ra, mặt đỏ gay, chống nạnh ướt lướt thướt đang ngẩng lên.. nhìn em…


_ Hả ! mày đổ cái nước gì xuống thế này hả em ! Ướt hết người bà rồi em ơi. Mà là cái nước gì thế này hử ! ( Nói rồi vén áo lên ngửi ngửi)


 


??????


Ôi dồi ôi ! thế này thì quá lắm ! Quá quắt lắm, em là em chịu làm sao được. Con già này thì đến nhục với em thôi.


Em. Đang chuẩn bị xắn váy lên. Thì. Em nhớ ra. Em đang ở nhà chồng em. Ứ phải nhà em.


Cô kia. Là hàng xóm nhà chồng em. Ứ phải hàng xóm nhà em.


Em. Bây giờ là con dâu hiền nhà chồng em. Ứ phải con thần nanh mỏ đỏ ở khu nhà em nữa.


 


Ở đời phải biết mình là ai chứ.


Em nuốt cục giận đánh cái ực. Tròn xoe mắt trả lời :


_Ơ, nước gì cơ ạ. Cô ơi cháu vừa ngủ dậy. Cô để cháu hỏi chị cháu ạ.


 


Tự nhiên em nghe tiếng “Bịch” đằng sau lưng. Thì ra chồng em thấy em dịu dàng quá thể. Chồng em shock.Chồng em rơi cái “ bịch” xuống đất. ( Thật là!!!!  phải biết vợ mình là ai chứ).


Em quay lại nghiến răng: Chồng ơi cho em chửi 1 câu thôi chồng nhé !!!!


Chồng em cười hô hố ( chả tao nhã gì) bảo : Ơ vợ, vợ chửi thằng nào vợ đã bao giờ hỏi ý kiến anh đâu !!!!  


 


Em ngó xuống đừong : Cô ơi cô có ướt nhiều không ạ. Cô để cháu hỏi chị cháu.


-         Giời ơi… Nước gì. .Khổ chưa, sáng ngày ra… Đến chết thôi.. Mày làm trò gì thế hả con kia…


Em nghiến răng ngó lên tầng thượng gọi chị chồng:


-         Chị Tấm ơi chị Tấm, đầu chị lấm. Ấy lộn. chị có đổ nước xuống đường không !


 


Chị em ngó ra cười tươi như hoa : Ah, đổ rồi, tưới cây. Thế vào ai đấy. Nước sạch. Ầy, sáng ra tý cho nó mát.. hề hề hề….


 


Em tối cả mặt mũi, chả thể nào ngó xuống nhìn được cái mặt đỏ gay của bà hàng xóm, hay ngẩng lên nhìn được chị em thì cứ tươi hơn hớn ra thế kia.


 


HAY ! Bó tay toàn tập. Chị em quả là cao thủ võ lâm. Cái này người ta gọi là.. gọi là cái gì ý nhỉ. Trong Binh Pháp Tôn Tử ý. Em vốn hay thích nói chữ…


 


Chỉ biết rằng trong giây phút ấy. Em tựa vào cửa sổ. Em đã phát hiện ra.. .trước cửa nhà chồng em, có một cây dâu da, một cây bàng. Hẳn một cây dâu da, một cây bàng trước cửa nhé. Tuyệt không !!!!!


 


Đôi khi có những điều kỳ diệu trong cuộc sống, lại đến vào đúng lúc hơi kém lãng mạn (một chút), nhưng chả sao. Bõ công em một năm nằm lẩm bẩm : “Một cây bàng, một cây dâu da”. Một-năm-nhé ! Nhiều lúc cứ tưởng tuyệt vọng.


Hố hố hố !!!!!


Yêu chồng thế ! Em mà biết thế này, em cưới từ lâu !!!!


------------------------


Ảnh em chụp hôm ngồi ngơ ngẩn ở Hilands với mụ Giang Xinh và Nhi béo đấy Chiu ạ !!!


 

Chủ Nhật, 7 tháng 5, 2006

OI PHU` DU...........................May 06, 2006

Người đăng: esheep vào lúc 18:44 24 nhận xét



Ôi phù du.....


Đây là câu mà em hay lấy làm status YM nhất, cùng với 1 vài câu đại loại như: " Xung xướng và xao xuyến như ăn xôi xéo uống C xủi" hoặc "She's so sexy, she's so sweet" và một vài câu chửi bậy bạ( hoặc bẩn thỉu)...


Bong bóng, như bong bóng xà phòng chẳng hạn, em cũng rất thích. Mong manh, đèm đẹp, xong bụp 1 cái tan biến mất như chưa bao giờ tồn tại. Có lẽ vì mong manh thế nên em thích.


Nghĩ đi nghĩ lại, bong bóng với phù du hoá ra có liên quan đến nhau.


Thời gian, cũng thế... cái gì đèm đẹp, ngọt ngào, sexy, xung xướng, xao xuyến, hạnh phúc đến tức thở, rồi bụp một phát... biến mất... Thì thi thoảng nhớ đến, cũng khá là " xao xuyến".


TRÍCH NHẬT KÝ TÌNH YÊU ESHEEP:


Cái BLOG này viết dành riêng cho Hội HHX trên ttvnol. Cái hội mà sự tao nhã và sâu lắng của nó có thể so sánh với cả bong bóng lẫn phù du.. ho ho ho.


Vì tình cảm chân thật nên xin lỗi các nhân vật chính, em để nguyên tên cúng cơm các bác. Thông cảm !


 


Blog entry 6 Apr 2006 :


Hôm nay ngồi beer với vợ sắp cưới của anh Windy và người tình của chị ấy. Mình mới thấy.. Mọi thứ thật mong manh.. Mong manh hết sức... mà có lẽ những người nhạy cảm và trong trẻo như em bubu. .thì sẽ nghĩ những chuyện như thế chỉ có thể là đùa cợt.

Mình không biết câu chuyện bắt đầu thế nào. Hôm nay chị Thuỷ gọi cho mình, giọng phấn khích... Hỏi đang ở đâu.. gặp nhau nhé.. Giọng thuỷ.. tràn trề hạnh phúc.. Gặp nhau ở Hải Xồm. (Kể ra thì không sang trọng cho lắm). Chị Thuỷ có vẻ khang khác.. cứ như
gái-chớm-yêu.


Thuỷ hỏi: Em đã đọc topic chưa.


Lắc đầu: Em bận rộn chồng con thế này, chị bảo lấy đâu ra thời gian vào topic.. Mặc dù em nhớ mọi người lắm lắm.. ( thở dài)


_Em vào đọc đi.. Chị với anh Windy.. (cười e thẹn)

_ Hả, chị đừng đùa với gái đã có chồng.

_ Chị không đùa. Chuyện nghiêm túc, chị đùa thế nào được.

_Nhưng.. nhưng thế.... H thì sao..

_ Uh, thì hôm nay. chị hẹn H ra đây, có lẽ nói cho hết mọi chuyện... Chị với anh Windy.. có lẽ.. trong năm nay...


_ÔI chị ơi.. nhanh thế sao.. anh Windy ???


Mình nghĩ bụng... Windy và thuỷ.. mình đều thân và hiểu quá rõ bản chất.. một vài lần... Ví dụ như thế này chẳng hạn :


(ÔI. mẹ kiếp, em van 0 biết cách bót ảnh vào bờlog, mặc dù đã đọc nát tờ 2! số mới nhất ) Image


Thì mình biết, anh chị cũng có nhiều tình cảm với nhau. Nhưng mình cũng biết, từ lâu, tuy không công khai, nhưng chuyện thiên hạ thường xuyên nhìn thấy Thuỷ và H và con mink xanh bọc cốp lượn trên đường, ở giữa là một khoảng không gian rất hẹp của va chạm, thì mình cũng chưa lý giải được. Image


Ngồi vài phút, H đến. Lạnh lùng trong quả áo 2 dây trắng khá sexy, kêu ngay 1 beer và đậu lướt.. Nụ cười vẫn thế... Ngòn ngọt, thân thân.


Chị thuỷ bối rối quấy bát mắm tôm mà H vừa vắt chanh. cả hai không nói gì ( và mình - dĩ nhiên, vẫn im lặng theo bản chất).


Có những chuyện tiếp theo xảy ra.. mình sẽ viết tiếp. Nhật ký ơi.. chờ nhé. Hôm nay beer hơi nhiều. Buồn pee vãi. Với cả mắm tôm hôm nay vắt hơi nhiều chanh. Mình phải đi giải quyết nhu cầu cơ bản và nhân bản của triết học cái đã. Tèn ten.....




----------------------------------------------------------

ÔI.. trong lúc ngồi hái hoa, tự nhiên mình nhớ đến cái blog này, cách đây không lâu :


Blog Entry ngày ...tháng 12 năm 2005:


… Mình ngồi bên khung cửa đan áo cho chồng. Tự nhiên chuông điện thoại réo inh lên làm mình đâm 1 phát mũi kim vào tay. Chưa kịp chửi phát nào thì nhận ra thằng ku gọi mình …

_ À lố ! Chị i-shíp à ? Chị khỏe chứ ? Hí hí…

_ A nô, đây ! Thằng bỏ mẹ, mày làm chị mày giật cả mìn. Xao ?

_ Dồi ôi, con già hôm nay đanh đá thế… Hí hí.. đẹp giời e định hỏi han chị tý, rảnh không ? Em buồn quá… cô đơn quá.. mong manh quá… tâm tình đi…

_Rảnh, rảnh vỡ mồm.. hẹn hò à ? thích thế.. Lâu lắm chị chả được giai hẹn.. đi ăn đi.. Đi ăn bò cuốn phomai đi..

_Ứ, eo ơi chị shíp trần tục thế..ăn thịt bò nặng bụng lắm.. thôi đi ăn bánh rán nóng cho tao nhã đi..

_ X gì.. Cái mặt tao vác ra hàng bánh rán để bọn trẻ con nó cười cho à. .thôi. .giả cầy đi cho nó thanh thóat…


Thế là trong một chiều ngập nắng…

Ngõ nhỏ liêu xiêu… dăm ba con sẻ chí chóach bên hiên nhà… quán giả cầy cũng nhỏ.. nép vào khu phố cũng nhỏ. .rêu phong…

Anh chủ quán 0 giấu nổi những cái ngáp vặt… Chẳng buồn quan tâm đến cái bàn góc quán.. khách cũng quen nhẵn mặt ra rồi… Rượu em nhé.. Uh… Lâu lâu rồi…

Sự tâm tình bắt đầu từ bát giả cầy bốc khói.. Sheep gặm chân giò xòan xoạt.. chả đủ tinh tế
để nhận ra Windy đang nén những tiếng thở dài… Cuối cùng.. 0 kìm nổi, Windy phải cất tiếng :

_ chị Sheep ạ, chị sắp lấy chồng đấy à ?

_ ( ngòam ngòam) uh, ắp ấy..

_hmmm…. ( thở dài) em là em thương cái anh nào sắp lấy chị.. chị ăn khỏe thế kia… chỉ khổ nhà chồng..

_ hở? ái ì ơ ?




Sheep từ từ đặt cái chân giò gặm dở xuống bát, ngẩng lên, nhìn sâu vào mắt Windy:

_Mày.. mày hôm nay có làm sao không đấy hả ku ?

_ Ứ, chị nói thế ý gì hả, em đang buồn, nghiêm túc đấy… Em.. em quyết định rồi…

_ hơ… mày làm chị sợ wá.. sao ? sao ?

_ Chị sợ gì chứ.. em quyết định làm theo trái tim mình mách bảo...


_ Thôi đi, mày làm chị buồn đá** quá đi.


_ Chị sheep ! chị kiểm tra thận đi.. động tý là buồn.. mà chuyện người ta nghiêm túc.. chị cũng buồn là sao.. .Em nói thật.. Em ...hình như.. đang. .yêu...


(Khặc khặc.. ú ớ... vì hóc móng giò)


- Sheep ạ, em nói thật... nhiều khi bản thân em cũng không biết mình đang cảm thấy thế nào nữa.. chỉ biết thấy ấm áp, gần gũi, nhớ nhung.. Như là đã quen thuộc lắm rồi... vậy thôi...


_ Chẹo, thì.. thì ai chả thế.. .người - chứ có phải gỗ đá X đâu.. chú yêu được, chị mừng, chứ thú thật ( Nhìn từ đầu đến chân) nhiều lúc.. chị cứ tưởng chú (hì hì) lãnh cảm với đàn bà... Mà cũng tại chú... Ai bảo chú chỉ suốt ngày say sưa mê mệt với súng ống len liệc, máy ảnh và lượt phượt.. lại còn để tâm khá nhiều đến anh Sun nhà chị, nên chị lo. Nào, cạch phát. Tăm phần tăm.. Thôi, chị mừng cho chú.

.............................................................................


Sau cả hai buổi giả cầy và beer + đậu lướt, những buổi chiều ngồi giặt quần áo cho chồng... tự nhiên mình nghĩ... đời thật phù du.. tình thật phù du.... Đến hay đi chả biết đằng nào mà lần....

Tình cảm như gió thoảng mây bay.... Mà phụ nữ.. muôn đời yếu đuối.. muôn đời dễ tổn thương
... mà vết thương ... cứ gọi là xót như nhiệt mồm ăn phải mắm tôm vắt quá tay chanh... Xót xa nhiều.....

(À, anh H bảo, cái khoảnh khắc mà anh ý đứng trên miệng vực, kề 1 bên là cái chết, một bên là vừa chia tay với người yêu, thì lúc đó, cái Ipod của anh ý đang hát bài Tình thôi xót xa... Có trùng hợp quá không nhỉ.. Tình đến bao giờ thôi xót xa.. H đến bao giờ mới bỏ được
thói quen vắt quá nhiều chanh vào bất cứ bát mắm tôm nào... Thương anh H quá)

------------------------------------------------------------------------------


NHật ký tình yêu Esheep đến đây là hết rồi (vì em sheep lại đi pee). Chúc các bạn ngủ ngon và nghe lời bố mẹ. Hẹn các bạn đến tối mai nhé. Sheep yêu các bạn nhiều.


 



Chú thích ảnh : Cái wallpaper tòan bong bong này em vẽ tặng Blue. Blue nhỉ.


Vì bài này em có nói đến bong bong nên lại lôi ra làm ảnh minh họa.


Thông cảm.


Dạo này em có thói quen là bất cứ hình ảnh nào đem ra sử dụng đều cảm thấy cần có dòng chú thích ảnh. Hi vọng, đó là một thói quen tốt.


 


 

 

Esheep Copyright 2009 Sweet Cupcake Designed by Ipiet Templates Blogger Styles Image by Tadpole's Notez