Thứ Sáu, 29 tháng 8, 2008

Mấy bông sen vỡ..

Người đăng: esheep vào lúc 19:10 21 nhận xét

Mấy bông sen vỡ..

Something reminds me of you..

Something makes me cry..

Why?

-------

Chuột bảo mình sao lâu chị không chụp ảnh ?

Chị vẫn luôn chụp, đấy chứ.

Có điều lười up lên thôi.

ví dụ này. Từ năm ngoái.

Lại đúng 1 mùa sen rồi..

Cuối mùa sen tàn năm ngoái... nước mắt sen long lanh..

Lặn lội ra Dặm xanh, một mình, giữa trưa, vì chẳng đứa nào chịu đi cùng cả. Vắng vẻ, oi ả, và một-mình-mình thấy những bông sen đang khóc, rất gần...

---------

Image

----------------------

Image

----------------------

Image

----------------------

Image

----------------------

Image

----------------------

Image

Thứ Ba, 26 tháng 8, 2008

The Green Miles

Người đăng: esheep vào lúc 09:26 12 nhận xét



Những Dặm Xanh. Thăm Thẳm.

Mình gọi chỗ đó là Những Dặm Xanh.

Gọi thầm thôi. Không để cho Bọn Bạn mình biết được. Lão Jake biết được. Hay thiên hạ biết được, sẽ lăn ra chết hết. Vì quá sến. Vì mâu thuẫn. Vì thường thì người xinh đẹp, thông minh, tài trí hào sảng như mình, sẽ Không Sến!

Xinh đẹp và Sến, thì quá mâu thuẫn.

Vậy, nên mình gọi thầm.

Dặm Xanh của mình không gần. Hẳn rồi. Gần thì bất cứ khi nào muốn thì mình lại đến được à? Cái gì dễ dàng thì chán bỏ mẹ. Mà đến nhiều có khi nhàm, lại chả thích cũng nên.

Dặm Xanh của mình không xa lắm. Xa quá mòn mỏi lúc nhớ nhung muốn mãi éo tới được thì đi tìm Dặm Đỏ Dặm Vàng đến nơi!

Dặm Xanh của mình không dài. Dài đi mãi mỏi chân. Chỉ đủ dài để mình đi xuyên qua. Mỗi lần đi xuyên qua giống như Tẩy Tuỷ. Tất thảy bỗng chốc hoá hư không. Rất sướng. Nhẹ tênh!

Dặm Xanh của mình có Sen, rất là nhiều Sen. Có Gió, rất là nhiều Gió. Và Cỏ, miết man.

Có hàng rào tre mục nát. Có túp lều cỏ. Có lau trắng bạt ngàn. Có một mong ước là hôm nàoThuỵ Jake bớt kiêu căng hống hách sẽ đồng ý đi cùng mình đến đó, đi bằng 67 màu mật ong của mình, con 67 độ đẹp nhất Hà Lội. Để show 1 bộ hàng.. hề hề..

Rồi, quá là tuyệt ý nhờ.

Dặm Xanh của mình chẳng bí ẩn mấy. Dân tình đầy người biết chỗ đó. Có dễ cả Hà Lội 1 và Hà Lội 2 đều biết cũng nên. Lần nào đến đó chẳng gặp vài hội khác, mà lại còn có đứa nhận ra Esheep mới kin chứ, ra vỗ vai bảo :Ê, không ở nhà trông Mĩm àh!!!

Hãi thế, cứ tưởng Jake cho người theo dõi.. Điên thế. Chả như cách đây mấy năm.

Mình Mình một Dặm Xanh.

Thế nên, mình cứ gọi chỗ đó là Dặm Xanh cho nó bí ửn, bí ửn.

Dặm Xanh lại là nơi mình đến đó, đúng hôm Nhật Thực, không phải để Tẩy Tuỷ, mà vì buồn buồn. Buồn Buồn vì cởi truồng mà ra đường, bị công an bắt.

Chó thế.

Chỉ tại cái thằng Bu. Thằng Bu hôm rồi ở SG ra, đòi đi tâm sự mới chị sheep chuyện cưới xin. Chuyện của nó buồn đến nỗi mình quên mất mà cứ thế cởi truồng về cùng con Tút. Bị công An bắt, phạt mất mấy lít vì mình không mang giấy tờ và thẻ nhà báo.

Con Tút cũng chó. Nó không hề nhắc mình chuyện mình cởi truồng. Chả bù hôm nọ đi xem Miss Kao với con Blue, con đó thấy mình buồn ,quyết định cởi truồng cho mnìh xem mong mnìh hết buồn.

Mà mnìh nhắc chuyện nó cởi truồng cả quãng đường liền. Rồi mnìh lại còn luồn lách vào ngõ ngách để tránh công an không bắt nó, và bắt mình. Vì lúc đó mình đèo nó.

Thật! Thế mà ai đó nói “ cứ sống tốt đi rồi người khác sẽ tốt với bạn”. Không đúng! Không đúng !

Lần này không lẽ mình sẽ phải sống chó giống em Sin sao ?

Không! Không!

Mình không muốn. Mình muốn là tấm gương sáng để các bạn noi theo. Dù có nhiều bạn không được sinh ra trong một gia đình có điều kiện như gia đình mình.

Àh đây là ảnh Dặm Xanh hôm Nhật thực.

Mình chụp con Tút rất xinh.

Con Tút chụp mình rất ngu. Vì nó chụp đúng lúc Nhật thực. Tất Cả Tối Đen.

----------

green miles green miles...

Image

-------

lộng gió..

Image

---

khóc đấy

Image

------

blue ring..

Image

---

gió

Image

-------

sweet sorrow

Image

----

Cỏ

Image

----

Nhật thực

Image

-----

hiền. không đeo kính. là lạ.

Image

-----

bản chất

Image

Thứ Sáu, 22 tháng 8, 2008

Bé Esheep Khoai Ú và món Bánh khoai nướng và cái blog entry có title dài nhất thế giới

Người đăng: esheep vào lúc 16:28 10 nhận xét



Thú nhận đi, có phải thời thơ ấu của bạn, nơi mà bạn biết bao nhiêu lần ước ao xin một vé quay trở lại, chính là Quãng Đẹp 7-13 tuổi không ?

Bạn đã bao giờ phải thất vọng trên sân ga hiu quạnh, khi người bán vé lắc đầu nói với bạn: HẾT VÉ ! Một chiếc vé đi Tuổi Thơ!

Này, nói nhỏ nhé, giờ này vẫn còn một thằng phe vé, một thằng ôm một đống vé khiến bạn phải mỉm cười.

Thằng này là thằng Tuấn Đức, biệt danh là Keen Keen, bạn Thân của con Sin còi, nhà ở đầu Phố Lý Thường Kiệt, mặt nó có vài cái trứng cá nhưng vẫn xinh xinh vì nó mắt một mí và mũi rất thanh cao. ( Miệng thì quá nhỏ, con giai mà miệng nhỏ như thế thì là QUÁ NHỎ)

Chỉ cần bạn đến gặp nó, mỉm cười và nói: “Cho tôi xin 1 vé đi tuổi thơ”. Lập tức nó sẽ chìa ngay cho bạn 1 VÉ(*). Một tờ Thiên Thần Nhỏ số mới nhất. Một vé xịn khiến bạn phút chốc gặp lại Quãng Đẹp 7-13 tuổi của chính mình. Một vé khiến bạn muốn mua ngay thêm 1 vé nữa cho em mình, cháu mình ở nhà. Vì bạn thương, thương mình ngày xưa, tuổi ấy, làm gì có tờ báo nào hay và đẹp đến thế để ngắm nghía, đọc, chơi và xuýt xoa lưu lại…

-----

(*) Giá gốc hữu nghị: 16.000 vnd!

Image

-----

Thế nhé, bạn nên gặp Thằng Tuấn Đức, biệt danh Keen Keen nhé, nó rất được đấy !

Và nếu bạn đã được cầm trên tay chiếc vé nỏng hổi của ngày hôm nay: Thiên Thần Nhỏ số 23, nhớ đọc chậm, đọc kỹ một chút nhé, bạn sẽ gặp lại người đang nói chuyện với bạn đây, Bé Esheep Khoai Ú ! Tuần này Bé Sheep hướng dẫn bạn làm món “Bánh khoai nướng phomai” thơm lừng!

---------------------------------

Chuẩn bị cho một đĩa bánh khoai 12 chiếc:

- 3 củ khoai lang luộc

- 3 lát phomai. Nếu thích dùng phomai mềm như phomai Bò Cười cũng được (3 miếng nhé) J

- Một ít nho khô hoặc lạc rang, hạt điều tuỳ ý.

Image

--------

Và bây giờ, hãy nhờ mẹ cùng làm nào:

Bước 1: Gọt vỏ, cắt lát khoai thành miếng dày 1-1,5cm, bỏ 2 đầu củ.

Image

---------

Bước 2: Tạo hình những miếng khoai bằng cách tỉa lát khoai thành hình tròn, hình ngôi sao, hình trái tim.. cực dễ thương!

Image

----------

Bước 3: Phomai cắt nhỏ, phủ lên từng lát khoai.

Image

---------------

Bước 4: Rắc nho khô, lạc hoặc hạt điều… trang trí lên trên cùng.

Image

----------------

Bước 5: Xếp các miếng khoai đã hoàn thành vào đĩa thuỷ tinh rồi nhờ mẹ nướng trong lò vi sóng trong khoảng 2 phút, ở nhiệt độ trung bình (1500-1800).

* Nếu nhà bạn không có lò vi sóng, hãy làm như sau: Bắc chảo lên bếp cho đủ nóng, tráng một lớp bơ hoặc dầu ăn mỏng, rồi xếp khoai vào, đậy vung “nướng” trong khoảng 3 phút. Nhớ canh lửa nhỏ vừa, thi thoảng kiểm tra kẻo cháy

Image

-----------

Măm thôi:

Bánh chín, phomai chảy ra thơm phức cùng mùi khoai cháy cạnh bùi bùi, ngọt ngọt.. Nho khô, lạc hoặc hạt điều vừa làm chiếc bánh khoai xinh của bạn dễ thương hơn vừa làm mùi vị bánh thêm tuyệt vời!

Bạn có thể măm nóng, hoặc để nguội xếp vào hộp mang đến lớp mời bạn bè nếm thử trong giờ ra chơi đấy. Chà, cả lớp sẽ phục lăn cho coi!

Àh, “hạn sử dụng” cho bánh nguội và được bảo quản trong ngăn mát tủ lạnh (4-100) là 3 ngày đấy.

Image

Bé Esheep khoai ú

Hi hi hi.. yêu không ?

Đó là bài “bánh khoai ngọt ngào” của tớ hướng dẫn các em tweeen tự làm 1 món bánh dễ ợt ngon ngọt từ khoai luộc, up lên blog thể theo nguyện vọng của em tata, amy và thuỷ còi thay lời cảm ơn thuỷ còi hie hie !!

Vì dạy các em tween nên chỉ chọn những món rất đơn giản.

Còn để cỏ những cái bán htrong bức ảnh trên, thêm 1 công đoạn nhỏ nữa là ngào lạc với sữa và đường, để khi cho vào lò nướng thì sữa đuờng sẽ chảy ra, rất thơ mvà ngon. Làm như sau :Mau túi lạc rang về, cho đường và sữa vào nồi chonóg dính đun thật nóng chảy ra, cho lạc vào đảo cật lực. rồi bỏ ngay ra nhúng đáy nồi vào nước lạnh, nó sẽ bám chặt vào lạc như trong ảnh.. hị hị

Thứ Sáu, 15 tháng 8, 2008

Hồ nước for August 15, 2008

Người đăng: esheep vào lúc 11:55 26 nhận xét



Nếu là một thư ký, mình sẽ là một thư ký tồi.

Đã bao nhiêu nghìn lần mình tự nhủ phải ghi nhớ, ghi nhớ. Rồi lẩm bẩm “phải ghi lại, phải ghi lại”. Phải nhớ mà viết nhật ký blog cho em Mĩm… thế mà rồi mình lại quên biến mất, hoặc giả mình chả có thời gian nào hở ra để ghi lại cả. Chán thật.

Giống như cái lần đó:

Buổi trưa, sách Trà Sữa. Deadline.

Trời ơi, mình phi như điên về nhà bà ngoại. Em Mĩm đang ở đó.

Và mình thì cuống cuồng về để vẽ nốt cuốn sách “Trà Sữa cho Tâm Hồn”.

Trời ơi trời ơi hôm đó là deadline rồi..

Vội vàng bật laptop lên rồi chạy đi thay đồ.

Khi quay lại ,thấy em Mĩm ngồi nghiêm chỉnh đang nhìn chăm chú màn hình.

Thấy mẹ, em Mĩm chỉ vào màn hình bảo:

- Mẹ ơi, hồ đấy, hồ kìa!

Mìng chấm hỏi chấm hỏi mấy phát liền chả hiểu gì luôn.

Bèn đến gần và hỏi lại: “Hồ” là cái gì hả con?

Em Mĩm chỉ vào cái màn hình laptop của mình, lúc đó như thế này:

Image

….Và bảo: Mẹ ơi, hồ Đống Đa đấy!

Rồi chỉ vào cái logo HP trên đó : “Có con cá chết nổi bềnh bềnh….”

Mình choáng toàn tập luôn!

Và lập tức click print screen cái màn hình “hồ Đống Đa có con cá chết nổi bềnh bềnh” này vào.

Ôi trời ơi, choáng toàn tập, yêu toàn tập luôn.

Không hiểu cái ông HP lúc ông ý design cái screen này, ông ý có phải đang ngồi cạnh một cái hồ nước, và những gợn sóng hồ kia có tuyệt đẹp như hồ Đống Đa nhà bạn Mĩm không? Mà khiến cho mình chợt chạnh lòng vì mình bao nhiêu năm ăn học mỹ thuật, trau dồi bao nhiêu rung động và tưởng tượng ,vậy mà mình đã chưa một lần nhận ra có cái hồ nước trên màn hình của mình?

Martini!

Martini!

Còn gì xanh biếc,

như khi ly Martini

Và màn hình Hp của mình,

đã soi vào nhau?

Image

Haizzzz..

---------------

Tiếp chuyện ngày hôm đó:

Sau đó thì mình quay lại hì hụi với việc vẽ sách Trà Sữa.

Phải nói rõ là tình hình lúc đó rất căng thẳng, cấp bách.

Mình thật sự không còn thời gian nữa, mình cũng không thể chợp mắt 1 lúc, hay chơi 1 tý với Mĩm.

Mình vội vàng ngồi cắm cúi vẽ một lèo mấy tờ A4.

Đến lúc vẽ xong quay sang thì TRỜI ƠI !!!!

Tất cả các hình vẽ của mình để sang bên cạnh đã bị em Mĩm từ đâu mò tới cũng đang say sưa lấy 1 cái bút đen vẽ nghệch ngoạch hết vào.

Mình gào lên:

CÁI GÌ THẾ NÀY! HỎNG HẾT CỦA TÔI RỒI! GIỜI ƠI! CON VỚI CHẨ CÁI! CÓ RA NGAY KHÔNG THÌ BẢO? BAO NHIÊU CÔNG BÂY GIỜ TOI THẾ NÀY ĐÂY HẢ ? HẢ ? HẢ ? HẢ ?

Em Mĩm trố mắt ra giật mình bắn sang một bên. Từ phía bên kia hiện trường, bà ngoại chạy xổ tới, cũng hét lên :

- Thế nào? hả? hả? hả? Đứa nào nghịch của mẹ đấy? Có đi ra ngay không? Có biết mẹ vất vả không mà nghịch thế?

Lúc đó mình và bà ngoại em Mĩm giống y hai cái nồi áp xuất ninh xương đang xì khói ý.

Em Mĩm sợ quá nem nép đứng lên chẳng hiểu gì.

Bà ngoại:

- Con xin lỗi mẹ đi, lần sau mẹ làm việc không đựoc đến nghịch phá rõ chưa?

Em Mĩm mặt xị ra hoảng hốt, chẳng hiểu mình đã sai điều gì, nhưng cũng ngoan ngoãn khoanh tay lại rồi cúi gập người lại:

-Con xin lỗi mẹ ạaaaa !

Mình lập tức dịu hẳn đi và thấy rõ khổ cho nó. liền bảo: Uh, mẹ tha lỗi cho Mĩm đấy, mẹ không mắng Mĩm nữa đâu.

Thế là lập tức em ý. .quỳ xuống, chắp hai tay lại:

- Con xin ..cảm ơn mẹ ạaaaaa !

Ôi giời, mình bấm bụng không dám cười ( sợ em ý tưởng trò đùa) rồi nghiêm mặt:

- Rồi, từ giờ con không nghịch thế nữa nhé.

Em Mĩm:

- Không nghịch nữa. Mẹ vất vả quá nhờ !!!!!

Ôi Ôi Ôi, đến đây thì không thể nhịn được, lăn ra cười sằng sặc vì cái câu “mẹ vất vả quá” của cụ Mĩm.

Xong, mình bảo bà ngoại: Mẹ, con đi làm đây, con sẽ mang đến toà soạn vẽ lại.

Rồi quay sang Mĩm : Thôi, mẹ đi làm đây, chào Mĩm nhé.

Em Mĩm thộn ra nhìn mẹ, nhìn ra ngoài sân, rồi chạy ngay ra, leo lên cái ..xe máy điện của em ý, bật công tắc, rồi chỉ vào yên sau:

_ Mẹ,mẹ, mẹ ngồi lên đi, Mĩm chở mẹ đi làm! Mẹ nhớ! Dỉn! Dỉn!

Trời ơi, em ý sốt sắng và chân thành đến nỗi mình và bà ngoại đều sững người ra, không tin là em ý lại cư xử như vậy.

Rồi em ý cứ ngước mắt lên chờ mẹ ngồi lên xe của em ý. Rồi em ý lại xuống xe, kéo mẹ lại gần, rồi em ý cứ ôm lấy chân mẹ và bảo: Mẹ đi làm đi, Mĩm chở mẹ Ngọc Anh đi làm nhé.

Trời ạ. Mọi mệt mỏi, bực tức tan chảy đâu hết cả.

Lúc đó cả mình và bà ngoại đều cười mà mắt mũi đỏ hoe..

Và rất lâu sau đó, trên đường đến toà soạn, trong lúc ngồi vẽ lại Trà Sữa, và cả bây giờ type những dòng này, mỗi khi nhớ lại những điều ngọt ngào mà em Mĩm đã “gây ra” ngày hôm đó. Mắt mũi mình, vẫn đỏ hoe.

-------

Hình này tặng cô Mèo và Tóc Bay.

Mĩm hôm đó mặc đầm trắng cô mèo tặng, đang bị ốm, mặt vêu vao, cứ đòi nằng nặc mẹ cho ngồi xe đạp và ra cổng đứng để ngóng chờ bố Thụy jake đi làm về.

Trong lúc Mĩm đứng chờ bố, mẹ thấy yêu không tả được bèn lôi điện thoại ra chụp mấy kiểu, ai ngờ trông cũng xinh xinh!

------------

1. Mẹ cho Mĩm đi đón bố Thuỵ dách đi :

Image

----------

2. Bố đi đâu mà lâu thế nhờ !!!

Image

------------

3. Bố có ở trên nhà cô kia không nhờ ?

Image

-------

3. Mẹ đẩy Mĩm ra đưòng đi:

Image

------

4. Bố Thuỵ dách ơi, bố Thuỵ dách ơi...

Image

-----------

5.

Image

------

6. Cáu rồi:

Image

----

7. thỏ con

Image

-------

8

Image

-------

9. Chuẩn bị vãi nước mắt ra này :

Image

 

Esheep Copyright 2009 Sweet Cupcake Designed by Ipiet Templates Blogger Styles Image by Tadpole's Notez