Thứ Sáu, 8 tháng 9, 2006

CHUYEN LA`NG , CHUYEN NUOC ! September 07, 2006

Người đăng: esheep vào lúc 08:37 34 nhận xét



Ra vậy, ra là bờlog vô cùng có ích, vô cùng nhân bản.

Ngày hôm qua, bờlog khiến cho em Orient phát hiện ra em esheep là hàng xóm cũ.

Bờlog khiến cho em esheep – người phụ nữ chin chắn – trong một ngày, sau khi tay bắt bàn phím, mặt mừng avatar với em Orient bỗng trở nên mong manh hết sức, chìm ngập trong vô vàn kỷ niệm thân yêu về làng nước xóm giềng xưa cũ.

Tập làm văn :

Đề bài : Hãy kể lại một vài kỷ niệm về khu tập thể cũ mà em yêu quý hoặc một gia đình hàng xóm tiêu biểu mà em nhớ nhất.

Bài làm:

Do hoàn cảnh xô đẩy, gia đình em đã chuyển nhà được vài năm, nhưng em vẫn không quên được những kỷ niệm sâu sắc về khu tập thể cũ với những người hàng xóm thân yêu, nhân hậu, thắm tình làng nghĩa xóm, không tranh chấp đất đai hay kiện cáo chém giết nhau. Bố em bảo đó là tấm gương lớn của bậc cha chú mà trẻ em, thanh niên bọn em cần học tập noi theo chứ đừng như ở khu XYZ vì vài mét đất mà có nhà còn xui con bôi cả phưn lên cửa nhà hàng xóm tối lửa tắt đèn.

Em xin kể ra đây một vài chuyện ở khu nhà em cũ :

1 : CHUYỆN NHÀ MỊCH :

Vì lý do tế nhị, em xin cô cho em đổi tên tý ty các nhân vật trong bài không có u em chửi em mất nết.

Nhà bác Mịch ở ngay sát sau nhà em, cách 1 con ngõ nhỏ rộng hơn 50cm, mỗi khi có xe máy đi vào rú ga là thể nào từ một ô cửa sổ nhỏ nhoi bất kỳ, lại vọng ra tiếng chửi đổng : “Tổ sư bố thằng nào vô ý thế”. Sở dĩ em thích nhà bác Mịch nhất vì bác có cô con gái Phụng Anh bằng tuổi em, học cùng em hồi cấp 1, em quý nó nhất khu. Nên quý lây cả nhà bác ý.

Nhà bác Mịch có năm người và một con Mích. Con chó này đã cắn em 1 phát vào mông năm em học lớp 5. Về sau em phải tiêm phòng chó dại, mẹ em bảo vì thế nên em càng lớn càng ngu đi. Àh quên đề bài tả người, không tả chó (nhưng em vẫn thù con Mích lắm).

Nhà bác Mịch nổi tiếng cả khu vì ai cũng to lớn, chắc nịch và khỏe mạnh. Mẹ em cứ chì chiết chị em em vì tội lười ăn rồi lại lôi mấy đứa con bác Mịch ra làm gương. Mơ ước của mẹ em là chị em em ai cũng to khỏe như con bác Mịch. Rồi một hôm mẹ em tình cờ phát hiện ra bí mật “nuoi con khỏe, dạy con ngoan” nhà bác ý.

Hôm ấy, cả nhà em đang ngồi ăn sáng, ỏng eo gồm đại loại như cơm nắm muối vừng gì đó. Thì có bà đổi bún đi qua…(ngày xưa, bún không bán, mà đổi bằng gạo). Bác Mịch giai chạy ra sân gọi bà Bún : “Ơi Bún !”. Vừa xong thì bác gái thất thanh giật giọng từ trong nhà : “Này, ăn sáng, ăn ít ít thôi nhá, nhà ít người đổi BA CÂN BÚN THÔI, nhá !!” .

Cả nhà em giật bắn mình, mắt trợn trừng súyt nghẹn. Àh, ra vậy.. ra bí quyết khỏe đẹp là ăn nhiều bún !!! Cả đời nhà em 4 người một bữa chưa bao giờ ăn hết 1 cưn !!! Thế mà nhà bác ý năm người ăn sáng in ít hết ba cưn !!! Mẹ em sung sướng lắm. Từ ấy trở đi. Bà Bún quý nhà em nhất xóm. Sáng nào mẹ em cũng bắt chị em em ăn bún. Mua đủ 3 cân. Ăn không hết trưa ăn tiếp. Trưa ăn không hết tối ăn tiếp. Tối ăn không hết đêm ăn tiếp. Đặng một ngày chị em em phương phi như con nhà bác Mịch. Thui thủi thùi thui thế nào chả thấy em và thằng Cò béo lên tý ty, mà ngày càng xanh bủng xanh beo … Mẹ em buồn lắm rồi kết luận trước khi ăn, nhà bác ý có bí quyết gia truyền gì đó cho vào bún.. chắc vậy. .mình 0 bắt chước được con ạ !!!!

Mẹ em buồn.. cả nhà em buồn… ra sức an ủi. Nhưng mẹ em là người phụ nữ kiên cường không dễ gì give up. Thua keo này, ta bày keo khác. Chăm con chưa được thì ta chăm chồng!!! Mẹ em ra sức chăm ba em và theo dõi bác Mịch gái chăm chồng.

Lại nói, bác Mịch giai là người to lớn phương phi nhất xóm, bác 0 chỉ nổi tiếng vì dáng người mà còn vì giọng nói như chuông đồng, quát anh em thằng Nam-Bắc 1 tiếng thì vang khắp xóm. Nhưng nổi tiếng nhất là tiếng HẮT - XÌ – HƠI. Nào đã ai có khả năng hắt-xì-hơi đúng giờ như bác ý. Cứ buổi trưa, ba tháng hè chín tháng đông, cứ nghe bác Mịch hắt hơi là nhà em dọn cơm ra ăn. Hôm nào bác Mịch đi vắng là nhà em ăn cơm không thấy ngon mấy vì thấy thiêu thiếu, hụt hẫng…

Rồi, lại nói, ngòai vụ hắt-hơi đúng giờ thì tiếng hắt hơi của bác Mịch cũng ít ai bì kịp, người ra sao của chiêm bao làm vậy, u em bảo thế. Bác là người tính tình hào sảng nên hắt hơi nó cũng không vụn vặt, nhỏ nhen. Mỗi cơn hắt hơi phải kéo dài đến 5 phút, trong năm phút ấy, không gian như lặng thinh đi, mọt hoạt động của khu em đều tạm dừng, con gà con vịt cũng dựng đứng lông lên mà im thin thít. Tiếng hắt hơi như tiếng đại bác có nhịp điệu của một khúc quân hành sau năm phút kết thúc, là lúc cuốc sống trở lại nhịp điệu bình thường. bà ve chai đang dừng bước đi tiếp, nhà kia đang bê mâm ra đặt xuống, ăn tiếp, thằng trẻ con vừa nín bặt lại khóc tiếp, mẹ nó đang sững ra, quát tiếp, rồi cho nó mấy cái tát.

Nhưng không hãi bằng việc ngay sau khi bác Mịch giai ngắt tiếng hắt hơi là giọng bác Mịch gái THÉT lên : “THẾ NÀO, GIỜI ƠI, LẦN CUỐI CÙNG ĐẤY NHÁ !! LẦ SAU ÔNG HẮT HƠI MÀ ĐỨT KHUY ÁO LÀ TÔI CHO ÔNG CỞI TRẦN ĐẤY”

Mẹ ơi, nhà em ngồi ăn cơm mà im thin thít… sức công phá của cú hắt hơi thật khủng khiếp ! U em kết luận bác Mịch khỏe là do hắt hơi to. Và từ đó. Nhà em ăn gì cũng có hạt tiêu. Nhiều hạt tiêu ! Tiêu Bắc, Tiêu Nam, tiêu đen, tiêu trắng ! Được 2 tháng, cả nhà em mụn nhọt mọc đầy người. Ba em đã có giọng hắt hơi TO như bác Mịch, mẹ em sung sướng ngồi đơm khuy áo cho chồng.. tuy vậy, ba em không tăng thêm ký lô nào.

2 – CHUYỆN NUÔI CHIM :

Lại nói chuyện ba em, người đàn ông tuy dáng hình nhỏ bé nhưng là thần tượng của chị em em suốt thời ấu thơ. Ba em có rất nhiều tài năng. Trong khi mẹ em chăm mãi chị em em mà đứa nào cũng như cái giải khoai, thì ba em chuyển sang.. nuôi chim họa mi. Thú vui rất tao nhã thời bấy giờ. Bác em đi rừng về, mang đến 1 cái lồng và bảo : Tôi tặng chú. Họa mi rừng đấy. Bọn này chăm giỏi thì chỉ nghe giọng không thôi cũng sống thêm mấy chục tuổi giời !

Ba em vui lắm. Ngày ngày ba em cọ lồng, tắm táp cho nó. Em và thằng Cò mũi thò lò cứ nghển cổ lên theo dõi ngày qua ngày, cũng thấy thú! Ba em mát tay, lại chịu khó tìm đọc sách báo, bao nhiêu khoa học kỹ thuật dinh dưỡng cho chim cảnh là áp dụng tất. Không phụ công người nuôi, con họa mi ngày càng phổng phao. Lông mượt bóng, mỏ vàng ươm. Có dễ vài lần ba em cũng định áp dụng công thức cám chim cho chị em em, hi vọng bọn em ăn đứt con bác Mịch. Trộm vía ý định đó bất thành. Bọn em chưa phải ăn cám chim trộn trứng gà lần nào. Image

Nhìn rõ ngon mắt, nhưng lạ một nỗi là tỉnh tình tinh con chim vàng chim bạc kia chả cất giọng một lần nào. Ba em chắp tay sau lưng, ngày ngày đi quanh cái lồng, ra dáng sốt ruột lắm, càng chăm nó tợm. Càng chăm nó càng như con điếc, con rồ, nhất định không hót 1 câu nào. Em điên lắm. Con này phụ công ông già em ! Mấy lần em định chọi đá cho nó chết tươi.

Rồi ba em phát hiện một bí mật khi đọc lại sách dạy nuôi chim cảnh. Thì ra, họa mi hót đươc phải là họa mi đực. Còn con họa mi mini xinh tươi mũm mĩm ôn vật đang nuôi kia là con cái. Có nuôi nó hết đời nó cũng chả hót nổi 1 câu.

Thế là ngậm ngùi.. một sáng ngày nắng đẹp, ba em mắt trước mắt sau mở cổng thả nó ra ngòai đường rồi ngậm ngùi đóng cửa pha ấm trà nóng ngồi suy tư. Được dăm phút thì nghe tiếng ồn ào ngòai cổng, chuông cửa kính coong, ba em ngạc nhiên ngó ra. Một lũ trẻ con mặt mũi hớn hở, mắt sáng long lanh đang ôm cái bọc gì đó, bấm chuông.

Ông già ngạc nhiên lắm :

- Này, Có chuyện gì thế các cháu ?

Lập tức, cả dàn loa phóng thanh đồng loạt bắn như pháo :

- Bác T. ! Bác T. ! Gà nhà bác xổng chuồng ạ. Cháu bắt được , đem trả bác đây !

- Không ! cháu chứ, cháu nhìn thấy nó trước, nó đang đi lò dò ở cạnh cống nhà cháu.

- Tao, tao vồ được chứ !!!

- Bác, bác, Gà nhà bác được mấy cân rồi ạ ? May mà cháu thấy nhá !

Ông già em : Ờ ! Ờ ! được rồi, đây, cho bọn mày gói kẹo, chia nhau cho đều nhé ! Nhưng này, chuyện này cấm có nói với ai đấy, nghe chửa ?!

(Thì ra con nỡm béo quá bay không nổi, lò dò thế nào bị trẻ con bắt được đem trả). Nói rồi, ông già nhận lại con chim họa mi-béo-như-con-gà, ngậm ngùi, nhốt béng nó lại vào lồng.

Em cũng được 200 mua kẹo mút với lời dặn : Cấm kể lại chuyện con chim-gà với mẹ mày hay ai đấy, nhá !

Hai ngày sau. Nóđưc mang sang tặng bác Nhiệm, nhà ở cuối ngõ, nghe đâu mới tậu được con họa mi đực về nuôi. Cho nó có đôi có cặp.

Àh ! lại chuyện bác Nhiệm, bác sĩ của cả khu, nhận vật người tốt – viêc tốt điển hình..

Mà thôi. .em xin kể ở blog sau…

Chuyện đến đây tạm dừng cho em sheep đi pee phát đã !

------------

Chú thích ảnh:

Bức ảnh em chụp cùng bạn Yến Ủn năm ba tuổi. Hồi ấy em đã biết nuối tiếc rồi nhá. Em tiếc là sau này lớn lên, mình sẽ 0 nhớ nổi đâu là cái mặt mình nữa nên lấy bút dạ đánh dấu cái xọet vào giữa trán. Và viết tên 2 đứa lên mặt sau bức ảnh.

À ! Có chuyện này nhân tiện nói ra : Hồi 3 tuổi ,chả hiểu sao tự dưng em biết đọc, biết viết. Ông bà già cho là sự lạ, khoe um xóm ,rồi mang em đi hỏi bác sĩ liệu có phải thần đồng không ? Liệu lớn lên em có là nhân tài của đất nước không ?

Không rõ bác sĩ nói sao, chỉ biết lên đến lớp 5 thì em đã bị con Mích nhà bác Mịch đớp cho 1 phát, phải tiêm chó dại, mẹ em bảo từ đấy em càng ngày càng ngu đi. Đất nước thui chột một nhân tài vì chó !

Em là em thù chó từ đấy !

Chủ Nhật, 27 tháng 8, 2006

Khu vuon yen tinh for August 26, 2006

Người đăng: esheep vào lúc 08:03 29 nhận xét




Là thói quen thôi .. nhưng dường như cái việc lật giở lại những gì xưa cũ, ngắm nghía, hít hà, nhẩm đọc và nghĩ ngợi ngơ ngẩn một chút là thói quen em thích nhất, xa xỉ nhất.

Chỉ dành vào những lúc vui vẻ dịu dàng, nghĩa là không vui điên lên - như một đứa thái-quá-tính như em hay phởn.

Như hôm nay chắng hạn, hôm qua, và hôm kia.. rất nhiều hôm của một đợt áp thấp nhiệt đới xa lắc này. .tự nhiên làm không gian và thời tiết cứ như là thu. Cứ như là ngọt lắm. Vậy là lẩm nhẩm đọc lại cái topic HHX yêu quý và nhớ lại từng gương mặt ngốc nghếch của những thành viên trong hội đó. Thân yêu thật.

Đọc lại được bài viết về khu vườn, năm ngóai của mình. Hi hi.. yêu ghê cơ !!!!!!! (Không mẹ mìn chút nào.. lâu lắm rồi mới thấy ngọt ngào thế này...thật đấy Image)

Gửi lúc 16:54, 14/10/05

Khu vườn yên tĩnh


Giống như đa số những gia đình sống lâu năm ở cái Hà Nội đông đúc chen chúc này, nhà tớ là 1 căn nhà nhỏ xíu lọt thỏm trong một con ngõ nho nhỏ. Và may mắn, có một khu vườn cũng bé xíu, xinh xinh.

Một ngày bình thường ngồi nhà vì buồn mà nghỉ làm, tớ ngồi vắt vẻo trên ban công ăn sáng và ngắm nghía phố phường. Ý định đọc lại cuốn “Con Nhân Mã trong vườn” tuy chẳng liên quan gì nhưng chợt gợi nhắc tớ đến khu vườn.



Tó gọi đó là “ khu-vườn-của-tớ” Bởi có dễ đến cả chục năm tớ say sưa chăm sóc nó. Nhịn tiền ăn sang để đến phiên lại lên chợ Bưởi mua cây giống về trồng, nín thở chờ từng nụ hoa hé nở.

Nhưng rồi lớn lên, bao nhiêu phù phiếm công việc, chơi bời, vân vân… khiến tớ quên bẵng đi khu-vườn-của-tớ.

Ngỡ ngàng......Khi gặp lại khu vườn- người quen.

Rảnh rỗi ở nhà lấy máy ảnh ra ghi lại những khoảnh khắc mùa thu vừa qua đây. Xem ảnh nhé :

Mùa hạ đã qua rồi, và cuốn theo nó những sắc màu rực rỡ.

Dịu dàng ở là những gam màu trầm mặc hơn. Để lại những điều thú vị khiêm nhường. Hoa nhỏ hơn, lá mỏng hơn. Thân cành hao gầy….

Bắt đầu từ cây khế ngọt, hoa tím rụng những cánh li ti như sao :


 


Image


Ha ha, quả khế non bé tý ton chĩu chịt đầu cành này :


 


Image


 


Cây xương rắn ,tớ bẻ trộm trong vườn trường MTCN hồi năm nhất đi vẽ ký họa bài “HOA _LÁ” bây giờ đã xanh um và hoa thì…


 


Image


 


Hey, phát hiện ra 1 ổ rệp trên lá cây vạn tuế, trông ngộ nhỉ :


 


Image


 


Thấp thóang vẫn còn vương lại những mảng xanh ngắt, đó là bụi dứa ( có quả hẳn hoi) còn mấy cái lá xanh mượt này, thỉnh thoảng rảnh rỗi xay ra mà làm màu cho món thạch hoa quả nhé:


 


Image


 


Nhưng màu xanh không còn nhiều trong vườn, thay vào đó là màu vàng ( dĩ nhiên) của mùa thu - Khuất 1 góc vườn là khóm cúc đã úa tàn:


 


Image


 




Cây quất ! Cây quất từ hồi tết, quả trĩu chịt không ai hái, chọn 1 quả mọng nhất nào :


 


Image




Còn đâu thì đều héo queo thế này rồi :


 


Image


 


Mùa thu, bỏ lại lá trong khu vườn con con :


 


Image




Mặt đất, đây đó không vàng lá mà lại bon chen mấy loại cỏ rêu xen giữa loằng ngoằng rễ :


 


Image


 


Chao… dán mắt vào đất, mới phát hiện ra 1 cái mầm xinh, xinh kinh khủng, và bé tí xíu, đến nỗi khó khăn lắm tớ mới lấy được điểm nét ảnh vào mấy cái lá trong veo ( không biết là cây gì ???):


 


Image


 


Mầm cây cứ vẫn sinh sôi ( dù mùa đông sắp đến rồi)

Vườn cây cứ vẫn gần gũi ( dù cho tớ đã bỏ quên nó lâu rồi !)



Còn rất rất nhiều những cây, rau và hoa, 3 con rùa, 1 đống rệp và bao nhiêu là cỏ dại (tớ rất thích nên không nhổ đi bao giờ) là khu-vườn-của-tớ.

Những bức ảnh trên là 1 góc vườn nơi mùa thu vừa bén mảng đến… he he


---------------------------------------


Năm nay.. mùa thu cũng sửa soạn bén mảng tới rồi nhỉ..


Ước mơ nho nhỏ năm nay là mua được cái len macro của thằng windy giá $480... Mình lại sẽ lọ mọ ngó nghiêng vào khu vườn, lại sẽ chụp 1 bộ ảnh macro.. để xem khu vườn yên tĩnh... sau một năm đã đổi thay thế nào...


"Len macro của thằng windy..


Len macro giá $480 (nó mà giảm thêm $20 thì tốt)


Len macro của thằng windy..


Len macro..... Len macro ...


thằng windy....thằng windy.. Ý lộn tiệm.. len macro... len macro... " Image Image Image


zzz...zzzz..zzz... 

















































Thứ Năm, 24 tháng 8, 2006

Thao luan ve van de: TAO BON va anh huong cua no den suc khoe cong dong for August 23, 2006

Người đăng: esheep vào lúc 18:08 22 nhận xét



Bờlog nghiêm túc và có tính chiến lược này được bắt nguồn từ bờlog của em Linh evil, sau rất nhiều năm băn khoăn trằn trọc, ám ảnh bởi chứng táo bón của em Linh :


http://blog.360.yahoo.com/blog-.Ano5Yw0ba8NAzV4RjY50LTVzk9lGgk-?cq=1



Hôm nay một cuộc thảo luận hay có thể gọi là hội thảo đã diễn ra giữa người đàn ông chín chắn Thành và người phụ nữ điềm đạm Linh. Chúng tôi thảo luận một cách nghiêm túc về việc làm thế nào để giúp những người bị táo bón ,một căn bệnh có thể gây nhiễm độc máu...


Tiến sỹ Linh đưa ra một ý kiến: Táo bón có thể gây ra do thiếu máu lên não, dẫn đến thần kinh trung ương không hoạt động được, gây ra bất đồng chỉ thị giữa não và chỗ để đi ị...


Để giải quyết vấn đề này các bệnh nhân táo bón nên trồng cây chuối cho máu dồn về não.


Dôctor Thành có một thắc mắc nhỏ: Ở Thiên tân - Trung Quốc không có cây chuối, thế thì phải trồng cây gì bây giờ


--- chúng tôi dừng 5' hội ý ----


Tiến Sỹ Linh đưa ra phương pháp mới: Không có cây chuối ta có thể trồng cây xương rồng!!!


Sau đó ta làm gì... Doctor THành hoang mang,.


Vâng tôi xin giải thích ngay, sau khi trồng cây xương rồng * càng to càng tốt. Ta thực hành phương pháp bơm máu lến não. Có thể thực hiện bằng cách


NGỒI LÊN CÂY XƯƠNG RỒNG...


Lúc này mà không hết táo bón mới là lạ... đảm bảo ị ngay...


**** Phương pháp tham khảo thứ 2: Phương pháp này của TS Smít Windy Giang Sờ Mai


--> Khi tập trung cao độ nhìn vào 1 điểm, VD như cây bút chì, màn hình vi tính, một  cô gái đẹp chẳng hạn. Khi tập trung cao độ thần kinh trung ương bị vặn xoắn, gây mất thăng bằng các thuỳ não sẽ gây phọt... sh*t...


Vì thế cũng có thể áp dụng phương pháp này chữa táo bón,


Kính cáo!


CHÚ Ý:


Các phương pháp tham khảo khác xin xem phần comments


------------------------


Sau đây là phần trình bày ý kiến của Tiến sĩ ESHEEP :


Chứng này do tam tiêu ngũ tạng bất hòa, lãnh khí nhiệt khí bất điều, nhiệt khí nhập vào ruột và dạ dày cản trở tiêu hóa, khiến đại tiện bất thông. Vì vậy phải xét đến việc điều hòa âm dương ngũ hành của cơ thể chứ không thể tùy tiện như Tiến sĩ Linh, tiến sĩ Thành hay dùng điện nguy hiểm chết người như trên được.



Theo "Hoa Đà và các bài thuốc Cổ truyền" thì ta có thể làm theo cách sau :



Tre đực trồng trên núi cao, vào mùa xuân sau khi tan sương giá, chọn cây thắng, khỏe, chặt lấy đốt thứ 5 (tương ướng với ngũ hành) từ dưới mặt đất tính lên (THỔ). Chẻ làm đôi. Một nửa (MỘC) đem đốt lên (HỎA)lấy tro đó hòa với nước mưa hứng vào các này Mùng 3 -5 -7 của 3 tháng đầu năm (THỦY). Ngày uống 2 lần vào sáng sớm và trứoc khi đi ngủ.



Nửa còn lại chọn ngày nắng ấm, dùng dao sắt sắc nhọn (KIM) vót chẻ thành từng que nhỏ như trâm cài đầu của phụ nữ. Phơi khô ba nắng, dùng dần.



Cách dùng : Sau khi uống nước tre mài, cơ thể lập tức được bổ xung chất xơ và vi chất cần thiết khiến chất bài tiết được đẩy thẳng xuống hậu môn, kích thích các cơ vòng co giãn đến mức cực đại. Bản chất của việc táo bón 1 phần là do thành phần nước trong chất bài tiết (CBT) đã bị thẩm thấu ngược hoặc chuyển sang đường tiểu tiện khiến CBT khô, cứng và chắc. Vì vậy, khi CBT đã xuống đến hậu môn, ta dùng que tre nhỏ đã vót, chọn tư thế thích hợp cắm 1 đầu vào rồi…nhẹ nhàng rút ra.



Cách này êm dịu, dễ chịu, lại 0 tổn thương đến phần cơ. Không dùng hóa chất độc hại ảnh hưởng đến "hậu sự". Dễ làm, dễ kiếm. bài thuốc này từng đươc lưư truyền trong dân gian 1 thời gian dài... Về sau chiến tranh loạn lạc nên thất truyền.



Ngày nay, tiến sĩ ESHEEP dày công nghiên cứu và khôi phục lại bài thúôc này. Hi vọng để lại tiếng thơm cho con cháu trong việc đại tiện.



ĐỌc kỹ hướng dẫn sử dụng trước khi dùng.

Nếu 0 lên núi hái tre được thì có thể mua thuốc đã sao chế kỹ tại đại lý của Tiến Sĩ Linh.

Trân trọng cảm ơn.


-----------


Mong nhận được mọi ý kiến đóng góp để chúng tôi có thể phát triển thành 1 dự án về phòng và chống bệnh táo bón cho giới trẻ tòan quốc, đặc biệt là các bạn blogger say mê máy tính, mạng in tơ nét và bờlog, thường xuyên ngồi >20h/ngày bên máy tính --> rất dễ sinh chứng táo bón, ảnh hưởng trực tiếp đến sức khỏe của cộng đồng teen Việt !!!!  Image


Ảnh trên chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết. Món kem chua rất ngon 0 có quan hệ gì với vụ táo bón cả. .chỉ là một ý nghĩ tiêu tao, thanh nhã về sự mềm mượt của kem... Image


 


 


Thứ Ba, 15 tháng 8, 2006

Ga'i va` Hoa August 15, 2006

Người đăng: esheep vào lúc 16:38 32 nhận xét



hic hic....


Định viết 1 cái bờlog vô cùng dịu dàng và mong manh giống y như mình..


Chẹp, dưng mà tự nhiên nhớ ra 1 vụ, vụ này hay ho lém.


Cái vụ này cũng dịu dàng, cũng mong manh.. hí hí..


Vụ lôi cô cháu gái cưng ra bờ sông chụp ẻnh chân dung.


Lộng lẫy hoa dại nhé....


Cộng thêm dăm ba em tuổi teen 8x đời đầu cưa sừng làm nghé nữa...


he he.. hôm đấy vui thật...


đi trên đường này, cười này, tiện đường đi qua văn phòng em blue này, tự nhiên em ý quay ngoắt vào vác tình yêu CANON ra đi cùng này, gặp em chit này, trời đẹp này, ra bờ sông này, cười sằng sặcnày, chụp ảnh này, diễn này, lại cười này, chụp này, xyz này, đi về này, vụ án Quả Mít Mật trên đường Cổ Ngư này, quán cơm liêu xiêu này... lại xyz này... vui nhờ


 


 


(Ờ, hôm nay viết chán thế nhờ, chả biết viết gì.. thôi, show hàng trướcvậy )


 


Cháu tớ này :


Image


 


 


Image


 


 


Image


 


Image


---------------------------


Còn đây là đứa xấu xí mà-ai-cũng-biết-là-ai-đó, ghét nó rùi :


 


Image


 


Image


-------


Một vài em gái dịu dàng và mong manh (diễn sâu) :


Image


 


Image


 


Eo ôi, yêu nhờ !!!


Hôm đấy vui thế chứ !!!  


Bao la trời... vời vợi...  Em sheep ngơ ngẩn nhắm mắt ngẩng đầu hít hà mùi đất, mùi cỏ dại... Gió mơn man... Tự nhiên thấy lòng chùng xuống và dịu dàng quá đỗi... 


Tự nhiên nghe tiếng thì thầm bên cạnh..


 Mình he hé mắt nhìn ghé sang, có 2 em bé tuổi teen xinh tươi cũng kéo nhau ra đây ngắm hoa ... em teen gái đang đắm duối nhìn cô cháu mình và mấy em gái kia đầy ngưỡng mộ, thì thầm với em teen giai: " Mấy chị này sành điệu nhỉ anh nhỉ... thuê cả thợ chụp ảnh dạo ra đâychụp chân dung nữa này"... rồi cô ta lén lút thò ngón tay trỏ bé xíu xinh xinh chỉ sang.. em sheep xinh đẹp lúc đó đang ăn mặc lôi thôi nhếch nhắc đầu tóc bù xù vì mải tác nghiệp..


Chao ôi.. một trời đổ vỡ...  Image Image

Thứ Bảy, 29 tháng 7, 2006

New Kiss On The Blog... sheep sheep new theme.. July 29, 2006

Người đăng: esheep vào lúc 09:45 46 nhận xét



Hí hí ..


Hì hụi mãi mới làm xong cái nền mới cho bờlog của em sheep.


Mệt chết được. Hơn đi cày.


Ai nói thiên tài và công nghệ cao là hai phạm trù liên quan đến nhau chứ !!!


Bà con vào xem đóng góp ý kiến cho mẹ nó ấm lòng nhá.. há há há !!!


 

Thứ Sáu, 14 tháng 7, 2006

Ngo nga'c ro*i.............. July 14, 2006

Người đăng: esheep vào lúc 16:22 21 nhận xét



Ngơ ngác rơi..........


Giọt nước mắt không rõ buồn vui..............


Image


Thỉnh xi-ca thoảng thì cũng nên viết một vài cái bờlog không rõ nội dung gì cho nó thỏai xi-xa mái cái tâm xi-ca hồn !


Cũng giống việc thỉnh thoảng lôi tình yêu Canon ra lau chùi ngắm nghía rồi tác nghiệp trên một vài thứ vật chất tầm thường như khi ngồi một mình bật nắp Heineken trúng thưởng cái lưởng tưởng phưởng :


Image


Hoặc giả như ôn lại một vài cái kỷ xi-ca niệm ngọt ngào liên quan đến (cũng là) những thứ vật chất (tuy) tầm thường nhưng có tính chất gợi nhắc như thế này :


 


Image


Davidoff xanh này gợi nhớ đế hè năm ngóai, đến Hạ Long, đến giai điệu "Trái tim lang lang", đến 1 lần vẽ minh họa teenstory  "Hẹn yêu",  đến Hội SEAFOOD đã tan rã, đến Bạch Tuộc, San Hô và Cá Mập mẹ.


Nói chung không vui lắm.


-------------------------------------------------


 


Image


Dear espoir nồng nàn hơn. Là Ỏai hương, Là cúc gỗ. Là mùa đông. Là tay ấm. Là Gió.


---------------------------------------------------


 


Image


Tresor là một gái già đượm của nó ! Anh thích mùi này. giống như. Vẫn thường thích mọi khái niệm tương đương với " chín chắn" hay " ngọt".


----------------------------------------------------


Còn em Gucci ii trên cùng kia. Hạ gục nhanh, tiêu diệt gọn. Mình thích em này nhất. Anh yêu cũng thích em này nhất. Suy ra ngất trên cành quất.


Tèn ten...


Còn gì để viết một cách linh tinh lung tung nữa không nhỉ ?


Thôi, đi sạc pin em Canon. Mai bắn tiếp lấy cái mà lung tung linh tinh !


Yêu ghê cơ !

Thứ Năm, 6 tháng 7, 2006

Hay giu lay uoc mo cua ba.n !!! July 06, 2006

Người đăng: esheep vào lúc 13:37 25 nhận xét



Blog này bắt nguồn từ câu hỏi của em devil_heaven : “Bà chị là thợ nhiếp ảnh à ?”


 


Chuyện thật dài và buồn.


Thế là mình lại ngồi đây và kể lại câu chuyện dài này.


Hôm ấy là một ngày mùa đông nắng chiều vàng vọt...


Bạn hiền Hanah sửa soạn đi Tây.


Ước nguyện của nó lúc ấy là chụp thật nhiều ảnh HN, thật nhiều ảnh đẹp để cho bọn Tây con nó “ lác mắt”.


Như một người HN rất Hà Nội, mình dẫn nó ngay ra ... Lăng Bác !


 


Thế nào nhỉ.


Đang loay hoay chụp thì mình chợt thấy một hình ảnh quen thuộc :  Dăm ba cô cậu Sinh Viên mặt mũi sáng láng đang ngồi vẽ ký họa Chùa Một Cột.


Chao.. y như mình hồi năm nhất, năm hai.


Bọn nó mê mải vẽ. Say sưa và đầy nhiệt huyết.


Mình mon men lẻn đến xem.


Rồi bắt chuyện:


_ Đẹp quá, em học Kiến trúc hay Mỹ Thuật thế ?  - Cười duyên nhất có thể. Dĩ nhiên chọn em xinh giai nhất để hỏi.


 


_ Em học Mỹ Thuật Công Nghiệp ạ ! Thằng ku ngẩng lên mắt sáng long lanh. Mỉm cười ngẩng cao đầu ( và không phải quá lời chứ mình thấy nó còn ưỡn thẳng người thêm chút nữa) – Em học năm nhất nên mới được vẽ chì thôi. Sang năm sau còn được vẽ màu cơ. Và được đi xa nữa.


_Tuyệt quá nhỉ. Em vẽ tốt quá. Có vẻ yêu nghề nhỉ.


_vâng, phải yêu chứ chị. Không yêu thì sao theo MTCN làm gì. Chị biết không. Sau này em sẽ làm designer đấy. Nghề này đang “hot”. Mà.. chị cũng thích vẽ ah ? Chị học trường nào ạ ?


 


_À.. ờ.. chị cũng học MTCN đây, nhưng ra trường rồi ! -  Mỉm cười dịu dàng.


 


_ Sao kia ? – Nó tròn xoe mắt – Thật ạ ! Chị ra trường lâu chưa ạ ? (Nhìn mình đầy ngường mộ).


 


_ Chị tốt nghiệp hai năm rồi em ạ.


 


_ Ui thế cơ á. Thế bây giờ chị làm cho công ty nào ạ ? (Chao, mắt nó mở to đầy kỳ vọng)


 


_ À.. chẹp.. _ Mình gãi đầu gãi tai rồi.. chỉ xuống cái máy ảnh to oạch đang đeo ở cổ, giọng bùi ngùi_ Chị ra trường 2 năm rồi nhưng chưa xin được việc. Chị đi chụp dạo quanh đây.... Cũng kiếm tạm. Thôi.. em cứ vẽ nhé.. hình như có đòan khách mới... Bye em...


 


_ Ơ.. vậy.. sao..! Chào chị !   _  Trong một giây, mình thấy hình như có gì đó tắt rụi trong mắt nó. Thằng ku tần ngần nhìn xuống cái bảng vẽ...


 


Tự nhiên mình thấy ai đó lôi xệch mình đi.


Con Hanah! Nó đứng sau mnìh từ bao giờ. Mặt nó méo mó rất lạ.


Kéo mình ra sau cái tường Chùa, nó phun ra cười, cười lăn lóc, cười méo mó.. Há Há Há.. Mày làm tao chết cười mất. Mày nhìn nó đi. Khổ thân. .thằng bé đầy ước mơ như thế mà mày đang tâm.. Nhìn nó kìa..


Mình ngó ra : thằng ku đang chống cằm nhìn cái Chùa trước mặt  rồi lại nhìn xuống bản vẽ dang dở. Chết cha. Thế ra mình đã đang tâm đùa cợt. Nhỡ đâu em ý về em ý suy nghĩ đến tương lai của những nhà MTCN trẻ như mình, rồi chán nản lại bỏ học ngang lưng rồi thành xã hội đen thì chết.. hic hic...


Ra là mình ác.


Ra mình là người xấu...


Hu hu..


Thôi cứ giữ lấy ước mơ thật đẹp của mình, em nhé. Chị mày hồi xưa cũng mơ như thế !!


------------


Cái ảnh trên chụp hàng cây cơm nguọi vàng ngày hôm đó ! Nhưng cái này là trên đường Yên Phụ.


Hi vọng, một ngày nào đó mình sẽ thành nghệ sĩ nhớn !!


Hoặc giả là họa sĩ nhớn !!!


Không thì chí ít cũng phải nhiếp ảnh gia nhớn !!


Chẹp, bét cũng phải nhà văn nhớn !!!


Mình phải mơ ước từ giờ mới được..  !


( Mỉm cười dịu dàng, hay mình làm nhà thơ nhỉ !!!!!!)

Thứ Sáu, 30 tháng 6, 2006

SENĐÊM (típ) June 30, 2006

Người đăng: esheep vào lúc 09:30 31 nhận xét



Ngỏ:
Để có được thành công của entry này ( phù, trộm vía đã bót được ảnh), xin chân thành cảm ơn em Axl Rose đã cất công mò đến tận nhà, ngồi kè kè bên cạnh chỉ bảo cách post ảnh.. he he.. Bên cạnh còn có em Terkichan & em Zeo đú đởn ham vui đến.. xem.
Tiện thể cảm ơn gia đình các em đã tạo điều kiện hết lòng giúp đỡ. trong lúc bối rối không biết nói gì hơn.. há há..

Tuyệt ! Phải nói là có học có hơn, công nghệ cao là muôn năm, muôn năm.....
-------------------------------------------------

Show hàng mấy cái ảnh Sen đêm, chụp hôm trước đã viết trong cái Bờlog SEN ĐÊM.



Image

lộng lẫy........
-----------------------------------


Image


Trờii oi nồng đến nỗi cả người cũng như bốc hơi. Thế mà lại có rất nhiều hạt sương đọng lại trên cành hoa sen này. Lạ không ?

------------------------------------


Image

Ngỡ ngàng.. Cả trên cánh sen nữa này.
Chụp đến những cái này là đã sướng run lên nhé !
------------------------------

Image


Chao ôi quá nhiều.. cứ như những chuỗi ngọc...

-------------------------------


Image


Trong đầm gì đẹp bằng sen...

----------------------------


Image


Đây nữa... trong veo...

------------------------------



Image


Giờ thì không biết mnìh đang ngây ngất vì hương sen hay sương đêm nữa...

-----------------------


Image


Image


Giống như bông sen của Đức Phật. Hay bông sen trong thần thoại đó... Hư vô..

-----------------------------------


Một cái gì đó rất giống như một bản tình ca của đêm: đen và trắng :

Image


Image


Image

------------------

Hèm hèm.

Em ship mới edit bờlog, up thêm cái hình vẽ tự họa ở đầu bờlog --> đấy đấy ( bên trên cùng).

Lý do là để so sánh xem em sheep giống Sen hay Sen giống em Sheep. Image

Vụ này anh Tú phát hiện ra. Quả là tinh tế, quả là cái tinh tế của người bố trẻ. .hé hé..

( Dạo này em có cảm hứng với các loại "đường-cong-no" --> từ này thuộc môn Cơ Sở Tạo hình ngày xưa thầy Lê Huy Văn dạy.. hị hị )

 

Esheep Copyright 2009 Sweet Cupcake Designed by Ipiet Templates Blogger Styles Image by Tadpole's Notez