Chú thích : ảnh trên không phải hoa Sưa.
---------------
Lẩm cẩm, vẫn lẩm cẩm lắm.
Em, năm nào cũng vậy, cứ đến màu hoa sưa là thành ra lẩm cẩm.
Lẩm cẩm ở chỗ là cứ phải nao lòng nó. Hàng chục năm rồi.
Cái cây hoa kỳ lạ này gắn liền với em với quá nhiều ái-ố-hỉ-nộ.
Đủ tất tần tật. Ngọt ngào và man trá.
Năm nay, em Mĩm xinh giữ chân em ở nhà.
Em không thể lượn lờ ngòai đường cả ngày trời, để là người đầu tiên phát hiện ra từng cái cây một trên đường HÀ Nội đã nở hoa.
Cũng không thể vác tình yêu Canon đi chụp hoa Sưa được.
Thế là thêm một cung bậc nữa của cái sự nao lòng.
Người yêu em thì vẫn giận em, vẫn nhất quyết không-bao-giờ nói chuyện với em về-hoa-sưa nữa. Nhất quyết không. Anh ấy đã xóa từ HOA SƯA ra khỏi từ điển rồi. Không khác được.
Còn em, buồn đau khóc lóc ích gì, người ấy và tôi em chọn ai ?
Em chọn cả hai. Thế là thành ra, người yêu - thì em đã cưới quách thành tấm chồng thơm rồi.
Còn hoa Sưa - làm sao bắt đựợc lòng, phái cố quên.. (!) Mà gia đình thì chưa đủ điều kiện cưới nốt cây hoa xưa về làm cảnh, thành ra, em vẫn cứ lẩm cà lẩm cẩm, mỗi khi mùa về… trắng tóat, trắng muốt, trắng xóa hoa sưa.
Thôi đành làm cái việc mà người ta gọi là lần giở, lôi đống ảnh hoa sưa của em, của những năm trước ấy ra xem lại, hi vọng trong tương lai, người yêu em không giận em nữa, và lại cùng em đi chụp hoa sưa như ngày xưa, em hứa là em sẽ cho con Mĩm đi cùng, mà, thật đấy, đừng giận nữa, nhé… mấy năm dồi mà vẫn còn giận người taaaaaaaa ! ( mắt chớp lia lịa)
-----------
HOA SƯA. photo by esheep (with love)
Lóng lánh. Nắng sau mưa..
-------------------
----------------
Búp non
----------
Đầu cành:
-------------
Tinh khôi:
-----------------
Sẩm tối:
------------
Hoa đôi:
---------------
Vàng lá :
---------------
Mưa tuyết :