Bận mù mắt, lên mạng search 1 cái thông tin công việc không liên quan, tự nhiên lại ra cái này:
Trích từ bài của Tout_nouveau_Tout_beau viết lúc 09:45 ngày 11/01/2006:
Ừ, sáng nay cũng thấy 1 trong mấy cái cây cơm nguội ở ngã tư Văn Miếu, Cát Linh - Tôn Đức Thắng cũng đang trổ mầm toàn thây trông hay chết đi được.
Vậy mà tớ lại đang buồn buồn chan chán nàng cừu ạ.
Điên thế!
Chiều Hôm qua thì "đưa người ta không đưa qua sông, sao có tiếng sóng ở trong lòng" rồi...
Tối Hôm qua đi học Archentina Tango free cho bớt buồn, cứ tưởng gặp anh thầy đẹp giai mắt xanh ai ngờ gặp ngay anh thầy mắt xanh đẹp lão, đã thế phải nhảy chay chả có nhạc giề cả, làm mình dẫm nát bét đôi giày của cô bạn đóng vai nam, buồn mọi rợ.
Lại còn mấy chuyện lẻ tẻ vụn vặt của cuộc đời làm tớ bí xị gần như hoàn hảo...
Chỉ sướng cái đứa hôm qua ra đi đến một chân trời mới, với những niềm vui mới, bỏ lại sau lưng mình đau khổ với một ước mơ nhỏ bé cũ kĩ là em ves yên đỏ - tình yêu vĩnh hằng. Ngày mày trở về tao sẽ đưa mày lượn Hà Nội trên em-pành-pạch-lúc-bấy-giờ-hi-vọng-đã-là-của-tao nhá
Người đi, ừ nhỉ... người đi thật
Sheep thà coi như chiếc lá bay
Khas thà coi như là hạt bụi
Tít thà coi như hơi rượu cay...
Huhuhu
HAY không ?
Thật tình cờ và bất ngờ...
MÌnh ngớ người ra mất mấy giây phút ý.
Rồi phát hiện ra đó là 1 bài viết của em Tút trả lời mnìh trên mạng ttvnol.com, trong topic của HHX từ hồi nhà thứ 2, mà baya giờ lên tầng thứ 6 rồi, và cách đây hơn 2 năm lận, chao ôi... !!
http://www3.ttvnol.com/Sothich/572231/trang-99.ttvn?v=k953hil6tzwmt5dul6tj
Cứ gọi là !!
Tự nhiên thấy ngọt ngào chết được !
Nhớ các bạn hiền trong HHX quá !
Dạo lày tớ bận rộn xây đắp mộng tương lai, chả biết giờ này những mảnh đời nhỏ của các bạn đã trôi dạt về đâu.
Àh quên ,chiều lay mảnh Sal và mảnh Blue văng mẹ nó ra hàng kem bờ hồ, có sms rủ mnìh đi. Nhưng hôm nay là thứ 5, mình phải dốc lòng phụng sự bạn Hồ Hưng ở tòa soạn đến 9h tối rồi, có mảnh nào nhớ đến mnìh mang kem và hoa hồng lên tầng 6 tặng mnìh thì tốt quá nhỉ.. hí hí !!!
ho ho !!
------------
Tiện thể buôn chuyện cháu Mĩm:
Dạo này (4 ngày nay) cháu ý mỗi sáng ngủ dậy đều gác chân lên mặt bố cháu ý, rồi líu lo một câu sau:
mẹ-ngọc-anh-bố-"thị"-dách-mĩm-ngủ-ồi.
Nói đoạn nhắm một mắt lại, còn một mắt thô lố liếc xem mẹ cháu hay bố cháu có phản ứng gì không. Chả ai để ý gì đến cháu, thế là cháu tự nhăn răng ra cười rất nhạt.
Đề nghị cô Mai Anh-tự Sin còi ném cho cháu ít muối.
Cháu đã bước sang tháng thứ 16, mẹ cháu sửa soạn bước sang tuối 18 vì sáng nay mặc một cái áo tơ tằm tím bát ngát, tím ngạt ngào.
Đây là một sự kiện lớn vì từ xưa đến lay mẹ cháu ghét nhất màu tím và chưa bao giờ có cái gì trên người màu tím cả. Nhưng lạ một điều là ai tặng gì mẹ cháu thì sự lựa chọn đầu tiên của họ cũng là màu tím.
Bó tay !
5 nhận xét on "Một chuyện tình cờ for April 17, 2008"
Mĩm yêu quá!!! (*^O^*)
Áo tím à? Yêu đời dã man. Hoặc là điềm sắp gặp hàng đến từ xứ Huế :)
mẹ-ngọc-anh-bố-"thị"-dách-mĩm-ngủ-ồi
hie hie, mai mẹ Ngọc Anh về sớm cho cô gọi điện "buôn" cả Mĩm nhá, nhá!
Yêu chết thôi ý!
hic, đúng là sao 0 comment được vaỵa ta ?
nhớ bạn Tút, bnạ Tút vừa bán tình yêu cào cào !
vì sao ? vì đâu ?
Đăng nhận xét