Thứ Sáu, 8 tháng 9, 2006

CHUYEN LA`NG , CHUYEN NUOC ! September 07, 2006

Người đăng: esheep vào lúc 08:37



Ra vậy, ra là bờlog vô cùng có ích, vô cùng nhân bản.

Ngày hôm qua, bờlog khiến cho em Orient phát hiện ra em esheep là hàng xóm cũ.

Bờlog khiến cho em esheep – người phụ nữ chin chắn – trong một ngày, sau khi tay bắt bàn phím, mặt mừng avatar với em Orient bỗng trở nên mong manh hết sức, chìm ngập trong vô vàn kỷ niệm thân yêu về làng nước xóm giềng xưa cũ.

Tập làm văn :

Đề bài : Hãy kể lại một vài kỷ niệm về khu tập thể cũ mà em yêu quý hoặc một gia đình hàng xóm tiêu biểu mà em nhớ nhất.

Bài làm:

Do hoàn cảnh xô đẩy, gia đình em đã chuyển nhà được vài năm, nhưng em vẫn không quên được những kỷ niệm sâu sắc về khu tập thể cũ với những người hàng xóm thân yêu, nhân hậu, thắm tình làng nghĩa xóm, không tranh chấp đất đai hay kiện cáo chém giết nhau. Bố em bảo đó là tấm gương lớn của bậc cha chú mà trẻ em, thanh niên bọn em cần học tập noi theo chứ đừng như ở khu XYZ vì vài mét đất mà có nhà còn xui con bôi cả phưn lên cửa nhà hàng xóm tối lửa tắt đèn.

Em xin kể ra đây một vài chuyện ở khu nhà em cũ :

1 : CHUYỆN NHÀ MỊCH :

Vì lý do tế nhị, em xin cô cho em đổi tên tý ty các nhân vật trong bài không có u em chửi em mất nết.

Nhà bác Mịch ở ngay sát sau nhà em, cách 1 con ngõ nhỏ rộng hơn 50cm, mỗi khi có xe máy đi vào rú ga là thể nào từ một ô cửa sổ nhỏ nhoi bất kỳ, lại vọng ra tiếng chửi đổng : “Tổ sư bố thằng nào vô ý thế”. Sở dĩ em thích nhà bác Mịch nhất vì bác có cô con gái Phụng Anh bằng tuổi em, học cùng em hồi cấp 1, em quý nó nhất khu. Nên quý lây cả nhà bác ý.

Nhà bác Mịch có năm người và một con Mích. Con chó này đã cắn em 1 phát vào mông năm em học lớp 5. Về sau em phải tiêm phòng chó dại, mẹ em bảo vì thế nên em càng lớn càng ngu đi. Àh quên đề bài tả người, không tả chó (nhưng em vẫn thù con Mích lắm).

Nhà bác Mịch nổi tiếng cả khu vì ai cũng to lớn, chắc nịch và khỏe mạnh. Mẹ em cứ chì chiết chị em em vì tội lười ăn rồi lại lôi mấy đứa con bác Mịch ra làm gương. Mơ ước của mẹ em là chị em em ai cũng to khỏe như con bác Mịch. Rồi một hôm mẹ em tình cờ phát hiện ra bí mật “nuoi con khỏe, dạy con ngoan” nhà bác ý.

Hôm ấy, cả nhà em đang ngồi ăn sáng, ỏng eo gồm đại loại như cơm nắm muối vừng gì đó. Thì có bà đổi bún đi qua…(ngày xưa, bún không bán, mà đổi bằng gạo). Bác Mịch giai chạy ra sân gọi bà Bún : “Ơi Bún !”. Vừa xong thì bác gái thất thanh giật giọng từ trong nhà : “Này, ăn sáng, ăn ít ít thôi nhá, nhà ít người đổi BA CÂN BÚN THÔI, nhá !!” .

Cả nhà em giật bắn mình, mắt trợn trừng súyt nghẹn. Àh, ra vậy.. ra bí quyết khỏe đẹp là ăn nhiều bún !!! Cả đời nhà em 4 người một bữa chưa bao giờ ăn hết 1 cưn !!! Thế mà nhà bác ý năm người ăn sáng in ít hết ba cưn !!! Mẹ em sung sướng lắm. Từ ấy trở đi. Bà Bún quý nhà em nhất xóm. Sáng nào mẹ em cũng bắt chị em em ăn bún. Mua đủ 3 cân. Ăn không hết trưa ăn tiếp. Trưa ăn không hết tối ăn tiếp. Tối ăn không hết đêm ăn tiếp. Đặng một ngày chị em em phương phi như con nhà bác Mịch. Thui thủi thùi thui thế nào chả thấy em và thằng Cò béo lên tý ty, mà ngày càng xanh bủng xanh beo … Mẹ em buồn lắm rồi kết luận trước khi ăn, nhà bác ý có bí quyết gia truyền gì đó cho vào bún.. chắc vậy. .mình 0 bắt chước được con ạ !!!!

Mẹ em buồn.. cả nhà em buồn… ra sức an ủi. Nhưng mẹ em là người phụ nữ kiên cường không dễ gì give up. Thua keo này, ta bày keo khác. Chăm con chưa được thì ta chăm chồng!!! Mẹ em ra sức chăm ba em và theo dõi bác Mịch gái chăm chồng.

Lại nói, bác Mịch giai là người to lớn phương phi nhất xóm, bác 0 chỉ nổi tiếng vì dáng người mà còn vì giọng nói như chuông đồng, quát anh em thằng Nam-Bắc 1 tiếng thì vang khắp xóm. Nhưng nổi tiếng nhất là tiếng HẮT - XÌ – HƠI. Nào đã ai có khả năng hắt-xì-hơi đúng giờ như bác ý. Cứ buổi trưa, ba tháng hè chín tháng đông, cứ nghe bác Mịch hắt hơi là nhà em dọn cơm ra ăn. Hôm nào bác Mịch đi vắng là nhà em ăn cơm không thấy ngon mấy vì thấy thiêu thiếu, hụt hẫng…

Rồi, lại nói, ngòai vụ hắt-hơi đúng giờ thì tiếng hắt hơi của bác Mịch cũng ít ai bì kịp, người ra sao của chiêm bao làm vậy, u em bảo thế. Bác là người tính tình hào sảng nên hắt hơi nó cũng không vụn vặt, nhỏ nhen. Mỗi cơn hắt hơi phải kéo dài đến 5 phút, trong năm phút ấy, không gian như lặng thinh đi, mọt hoạt động của khu em đều tạm dừng, con gà con vịt cũng dựng đứng lông lên mà im thin thít. Tiếng hắt hơi như tiếng đại bác có nhịp điệu của một khúc quân hành sau năm phút kết thúc, là lúc cuốc sống trở lại nhịp điệu bình thường. bà ve chai đang dừng bước đi tiếp, nhà kia đang bê mâm ra đặt xuống, ăn tiếp, thằng trẻ con vừa nín bặt lại khóc tiếp, mẹ nó đang sững ra, quát tiếp, rồi cho nó mấy cái tát.

Nhưng không hãi bằng việc ngay sau khi bác Mịch giai ngắt tiếng hắt hơi là giọng bác Mịch gái THÉT lên : “THẾ NÀO, GIỜI ƠI, LẦN CUỐI CÙNG ĐẤY NHÁ !! LẦ SAU ÔNG HẮT HƠI MÀ ĐỨT KHUY ÁO LÀ TÔI CHO ÔNG CỞI TRẦN ĐẤY”

Mẹ ơi, nhà em ngồi ăn cơm mà im thin thít… sức công phá của cú hắt hơi thật khủng khiếp ! U em kết luận bác Mịch khỏe là do hắt hơi to. Và từ đó. Nhà em ăn gì cũng có hạt tiêu. Nhiều hạt tiêu ! Tiêu Bắc, Tiêu Nam, tiêu đen, tiêu trắng ! Được 2 tháng, cả nhà em mụn nhọt mọc đầy người. Ba em đã có giọng hắt hơi TO như bác Mịch, mẹ em sung sướng ngồi đơm khuy áo cho chồng.. tuy vậy, ba em không tăng thêm ký lô nào.

2 – CHUYỆN NUÔI CHIM :

Lại nói chuyện ba em, người đàn ông tuy dáng hình nhỏ bé nhưng là thần tượng của chị em em suốt thời ấu thơ. Ba em có rất nhiều tài năng. Trong khi mẹ em chăm mãi chị em em mà đứa nào cũng như cái giải khoai, thì ba em chuyển sang.. nuôi chim họa mi. Thú vui rất tao nhã thời bấy giờ. Bác em đi rừng về, mang đến 1 cái lồng và bảo : Tôi tặng chú. Họa mi rừng đấy. Bọn này chăm giỏi thì chỉ nghe giọng không thôi cũng sống thêm mấy chục tuổi giời !

Ba em vui lắm. Ngày ngày ba em cọ lồng, tắm táp cho nó. Em và thằng Cò mũi thò lò cứ nghển cổ lên theo dõi ngày qua ngày, cũng thấy thú! Ba em mát tay, lại chịu khó tìm đọc sách báo, bao nhiêu khoa học kỹ thuật dinh dưỡng cho chim cảnh là áp dụng tất. Không phụ công người nuôi, con họa mi ngày càng phổng phao. Lông mượt bóng, mỏ vàng ươm. Có dễ vài lần ba em cũng định áp dụng công thức cám chim cho chị em em, hi vọng bọn em ăn đứt con bác Mịch. Trộm vía ý định đó bất thành. Bọn em chưa phải ăn cám chim trộn trứng gà lần nào. Image

Nhìn rõ ngon mắt, nhưng lạ một nỗi là tỉnh tình tinh con chim vàng chim bạc kia chả cất giọng một lần nào. Ba em chắp tay sau lưng, ngày ngày đi quanh cái lồng, ra dáng sốt ruột lắm, càng chăm nó tợm. Càng chăm nó càng như con điếc, con rồ, nhất định không hót 1 câu nào. Em điên lắm. Con này phụ công ông già em ! Mấy lần em định chọi đá cho nó chết tươi.

Rồi ba em phát hiện một bí mật khi đọc lại sách dạy nuôi chim cảnh. Thì ra, họa mi hót đươc phải là họa mi đực. Còn con họa mi mini xinh tươi mũm mĩm ôn vật đang nuôi kia là con cái. Có nuôi nó hết đời nó cũng chả hót nổi 1 câu.

Thế là ngậm ngùi.. một sáng ngày nắng đẹp, ba em mắt trước mắt sau mở cổng thả nó ra ngòai đường rồi ngậm ngùi đóng cửa pha ấm trà nóng ngồi suy tư. Được dăm phút thì nghe tiếng ồn ào ngòai cổng, chuông cửa kính coong, ba em ngạc nhiên ngó ra. Một lũ trẻ con mặt mũi hớn hở, mắt sáng long lanh đang ôm cái bọc gì đó, bấm chuông.

Ông già ngạc nhiên lắm :

- Này, Có chuyện gì thế các cháu ?

Lập tức, cả dàn loa phóng thanh đồng loạt bắn như pháo :

- Bác T. ! Bác T. ! Gà nhà bác xổng chuồng ạ. Cháu bắt được , đem trả bác đây !

- Không ! cháu chứ, cháu nhìn thấy nó trước, nó đang đi lò dò ở cạnh cống nhà cháu.

- Tao, tao vồ được chứ !!!

- Bác, bác, Gà nhà bác được mấy cân rồi ạ ? May mà cháu thấy nhá !

Ông già em : Ờ ! Ờ ! được rồi, đây, cho bọn mày gói kẹo, chia nhau cho đều nhé ! Nhưng này, chuyện này cấm có nói với ai đấy, nghe chửa ?!

(Thì ra con nỡm béo quá bay không nổi, lò dò thế nào bị trẻ con bắt được đem trả). Nói rồi, ông già nhận lại con chim họa mi-béo-như-con-gà, ngậm ngùi, nhốt béng nó lại vào lồng.

Em cũng được 200 mua kẹo mút với lời dặn : Cấm kể lại chuyện con chim-gà với mẹ mày hay ai đấy, nhá !

Hai ngày sau. Nóđưc mang sang tặng bác Nhiệm, nhà ở cuối ngõ, nghe đâu mới tậu được con họa mi đực về nuôi. Cho nó có đôi có cặp.

Àh ! lại chuyện bác Nhiệm, bác sĩ của cả khu, nhận vật người tốt – viêc tốt điển hình..

Mà thôi. .em xin kể ở blog sau…

Chuyện đến đây tạm dừng cho em sheep đi pee phát đã !

------------

Chú thích ảnh:

Bức ảnh em chụp cùng bạn Yến Ủn năm ba tuổi. Hồi ấy em đã biết nuối tiếc rồi nhá. Em tiếc là sau này lớn lên, mình sẽ 0 nhớ nổi đâu là cái mặt mình nữa nên lấy bút dạ đánh dấu cái xọet vào giữa trán. Và viết tên 2 đứa lên mặt sau bức ảnh.

À ! Có chuyện này nhân tiện nói ra : Hồi 3 tuổi ,chả hiểu sao tự dưng em biết đọc, biết viết. Ông bà già cho là sự lạ, khoe um xóm ,rồi mang em đi hỏi bác sĩ liệu có phải thần đồng không ? Liệu lớn lên em có là nhân tài của đất nước không ?

Không rõ bác sĩ nói sao, chỉ biết lên đến lớp 5 thì em đã bị con Mích nhà bác Mịch đớp cho 1 phát, phải tiêm chó dại, mẹ em bảo từ đấy em càng ngày càng ngu đi. Đất nước thui chột một nhân tài vì chó !

Em là em thù chó từ đấy !

34 nhận xét on "CHUYEN LA`NG , CHUYEN NUOC ! September 07, 2006"

MON nói...

tien^ su* con cho' :))

otneik nói...

Oi oi oi
laugh vo con ba no bung. Con gai bo sao ko di lam nha van???Theo MTCN lam gi ho con???

Hanah nói...

ac ac, cho' la loai rat tinh khon, no phat hien ra than dong rom ngay tu nho day day. Ko co no chac gio ban iship dang ngoi gay da`n o Mat trang roi.

lllll KICO lllll nói...

CHi viet hay qua ! ^_^

2!'s Blog nói...

Đấy, cứ phải viết thế thì mới thật là em KÌU CÁI chứ! Kekekekeke

anhhang nói...

Hay!!! hâm mộ lắm

Lê Anh nói...

Đau ruột!

Orient nói...

hahahaha.....chị tả nhà nào mà iem "chẳng bít" thế nhở....:D. Em ngồi mãi ngồi mãi, nặn mãi nặn mãi... mới viết được ...vài dòng....thế mà đọc bài của chị sao thấy....lai láng trơn tru thế nhỉ....Mọi việc cứ như vừa mới xẩy ra hôm qua ý..hihihi

meomeoxulong nói...

ac.ac., doc. xong cung xin fe'p di pee 1 fat', vi cuoi vai ca pee,
hehe

Khoai nói...

sướng, cười lăn từ trên giường xuống đất, suýt nữa thì vọt lên nóc tủ...

"T_T:nghé yêu:T_T" nói...

chị này ngày xưa không thi học sinh giỏi văn thành phố hơi bị phí, thế mới biết là VN đã mất 1 Nam Cao, một Vũ Trọng Phụng như thế nào
ý mà sao toàn so sánh chị với đàn ông nhả?
Đọc xong chết cời :D

Coi` nói...

"Trộm vía sao phải nghĩ ? Chị viết có suy nghĩ gì đâu. Tại mọi sự nó thế ! Chị chỉ typing thôi ! Khu mìhn hồi xưa yêu nhỉ ? Nhớ nhỉ ! hic hic !!!" --> con này, chết ko mất đựơc cái giọng mẹ mìn! Nhg mà, buồn cười quá! Mày với chiu hợp tác viết sách đê!!! ;)))

botiensu nói...

Hmm, nó vận công lực viết thế này là để giành lại fan hâm mộ từ tay mình đây mà.

GiaBach nói...

Em Kìu chạy đua giành lại fan hâm mộ với botiensu- ngôi sao blogger mới nổi trên bầu trời 360o Blog

cuhanh nói...

%!%!%!T#@^#@!%!% Lũ chó ... he he. Hoá ra mình học với 1 thần đồng "ngu vì chó" mấy năm mà không biết. Thảo nào toàn cá chép bài của anh em
Tóm lại là Tiên sư lũ chó ... hê hê

esheep nói...

Ơ, cô Đông-hell 0 nhận ra nhà ai phía sau dãy nhà mình, nhà bác M., à? Thế là chưa thành công rồi, chưa thành nhà văn nhớn được rồi, thất bại quá... ( buồn mênh mang)
Tổ sư con Mích, nó mà 0 tợp e phát đấy có phải mọi sự đã khác rồi 0 !!!!!
Trộm vía sao phải nghĩ ? Chị viết có suy nghĩ gì đâu. Tại mọi sự nó thế ! Chị chỉ typing thôi ! Khu mìhn hồi xưa yêu nhỉ ? Nhớ nhỉ ! hic hic !!!

esheep nói...

tộ sư bác cuhanh, không dc bôi nhọ danh dự người chiến sĩ, cả đời em ngồi bài 1 chưa cá chép bài đứa nào tòan để thằng Vũ truy chép ! hic !
@A Tnú :OẠch, ứ làm ngôi sa ođâu.. ứ dám chay đua với anh botiensu, chạy đua để trán lại bóng lóang như anh ý àh ? ứ chịu !

Khẹc khẹc khẹc nói...

nam` thit, nam` thit, nam` thit, con Mich'!!!!!!!!

Ris nói...

Co^ oi cuo`i che't mat thoi =)) =)) =))

Gem nói...

:D hehe cuoi` suong'
the lao` chu em nho mang mang hoi em cung 3, 4 tuoi gi day, bac' em dua em len nha Chua` choi voi Su, dc Su Thay` cho cai keo, keo gi an la lam, ngon lam, an xong ve em loi bao Nhan Dan ra doc vanh vach :O Ke tu do em vao hoc o truong Tieu Hoc, Trung Hoc deu ngoan va gioi. Tin. cho toi khi len Cap 3 em moi thay minh` ngu ngu di, cha hieu sao :">

esheep nói...

nho lai xem hoi cap 3 em co bi con cho' na`o ta'p cho 1 phat phai di tiem cho dai 0 ? ho ho ho !

First love nói...

ho ho, hoa ra cai con hoc MTCN, nha sau dit DH MTCN la con nay...he he
ngayf xua nhin no do ai nghi no lay chong ba con ah. phang li luon. he he. ai de het anm mot nghe tin no co nguoi yeu rung roi tay chan. Sin hnhat ngoc Mi thay no xinh vai hang luon. nghe noi ban cung co hang tu dai ngoi giong to ha. chuc mung chuc mung. Sao ban kg bat truoc con keo nhe. No lay thang chong coi coi vay ma giai may a. Nhuc qua.Nho ra tao la ai chua. Ngay xua tao co de nha may vai lan. Nho mai cai mat kinh nha may ca cau chuyen cay sung cua bo may mua chi chit qua hoa ra la bi dan keo con voi. he he

cuhanh nói...

Ặc ... 2 chị già ngôi tâm sự với nhau, con với cái ghê quá lại còn phẳng lì gì nữa! ghê hồn. Bé nhỏ như em chắc ko dám hóng chuyện. Ngược.... !

esheep nói...

@FIRSTLOVE: Ôi aaaaaanh !!!!!
sáng nay vừa mở mắt dậy đọc được comment này của anh đọc 1 nửa là em đã đóan ra anh là ai rồi. Làm sao quên được chứ.. chỉ có anh bỏ đi theo con gái già nào là quên em thôi hố hố !!!
ÔI yêu nhờ... Thật tình cờ và thật bất ngờ.. sáng nay em lại còn gặp vợ chồng Nga cận nữa chứ... vui thế 0 biết... Nghe nói Ngọc My cũng đang bầu bí ?
Sáng nay vui thật! Àh, anh vẫn nhớ vụ hẹn hò ở nhà em xong phát hiện ra cây sung chĩu chịt quả của ông già em gắn keo con voi hả ? hahahahaha.. đến phải viết thêm 1 cái blog nữa ( về sau nó sai quả thật) xuất sắc thật !!!!

esheep nói...

Hồi tối, vừa đi cùng bà già về khu nhà cũ. Chỉ đi qua cái nhà cũ thoai, bi giờ là trung tâm ..vi tính. Nghểnh cổ lên nhìn cái phòng hồi xưa là phòng mình... đang sáng đèn. Tự nhiên... Nao lòng ! ( không mẹ mìn chút nào)
Cái ngõ nhà mình, hồi xưa.. bây giờ.. ồn ào náo nhiệt thành mặt phố kinh doanh ròai..
Tiện thể lượn 1 vòng, vòng vèo thế nào lại vào trường cũ, trường MTCN meeeeen yeeeeeu !có mấy cây hoa lan thơm thế.... trường mình buổi đêm.. nhắc lại ngày xưa những đêm thao thức ở lại trường làm điêu khắc, lọ mọ vào xưởng của chồng học đòi làm tranh kính, ganh tỵ với những khoa có nhà xưởng, có phòng thực hành v.v.... say mèm mèm rải chiếu giữa sân trường hát hò ỏm tỏi.
nhớ một lần thằng Hùng đần đứng hát hò bị đổ cho xô nước !!!!
nhớ thế !!!!!!

Huyền Trang nói...

Nua dem vo~ nguc tuc' anh ach ko hieu sao ko ngu duoc,hix...chac vi` toi nay an lam' luon. lam' qua',hix hix...nen vao Blog doc,thay "cuu than tuong" dao nay` lai dan dan lay lai phong do.Chuc "cuu than tuong" cu the phat huy nhe. em la em thich lam day ^^ hi' hi'

Huyền Trang nói...

Hom nay vao van chua thay co them cai comment nao.lai nghe chuyen ve cho' thi` hoi` em hoc lop 4 cung bi con cho' nhat. nha` ba` ban nuoc' top cho 1 phat.ko hieu co fai the ma gio ra nong noi~ o.O

esheep nói...

Ồ ôi ! Thương em Si nthế. .chắc từ bé đến giờ phải bị cắn đến chục lần ý chứ nhỉ.. Giờ mới được kiệt xuất thế.... Tự nhiên nói đến chó má chi.. hôm nay mát giời lại thèm miếng dồi chóa !! hic

Ris nói...

cô ơi có chuyện nào về bạn Huy ko cô :D

Jsuk nói...

woa...đây là chị e-shịp trong fotovn muh...ảnh đẹp :x

Terkichan nói...

Cười gần chết :D

trangha nói...

Ôi tớ mới đọc hết đoạn 1 mà đã cười sằng sặc, phải comment xong rồi lấy sức đọc tiếp.

esheep nói...

hihi, thanks chị trangha ! Ngưỡng mộ blog của chị nhưng 0 ngưỡng mộ = phong cách làm việc Pro của chị từ cách đây 5 năm.
Chắc chắn chị 0 thể nhớ ra nhưng em vẫn nhớ hồi xưa có 1 lần e đã cộng tác với chị vẽ mấy thứ bé xíu cho Tiền Phong. Nhớ đến giờ ! hi hi !

Eiko nói...

Oi.Em la em fai add bac ngay.Chet,sao bay gio` em moi biet co cai bo` noc' hay the nay chu?

Đăng nhận xét

 

Esheep Copyright 2009 Sweet Cupcake Designed by Ipiet Templates Blogger Styles Image by Tadpole's Notez