Thứ Hai, 19 tháng 6, 2006

Nhu*~ng ngay xua yeu dau………………June 19, 2006

Người đăng: esheep vào lúc 18:46





Một cái blog viết hòan tòan nghiêm chỉnh, tử tế, trầm tĩnh và không nhăng nhố của một người lớn chín chắn. Trong lúc rất nhớ một người lớn khác. Người này cũng rất chín chắn, tử tế nhưng không trầm tĩnh và hay cau có. Víết về người này cộng thêm một người cũng lớn nữa nhưng hơi đa đoan tên là Vịt xiêm và hai đứa tuy chưa lớn lắm nhưng đã từng yêu nhau là Thanh Voi và Hiệu Cận.


Ký ức của em về những ngày đầu ở ĐH không hiểu sao luôn luôn gắn liền với những ngày cuồi thu đầu đông. Đấy là thời điểm trời xanh nhất, nắng trong nhất và vẽ bột màu thì quả là ngất trên cành quất…


Hồi ấy mọi thứ đều trong trẻo và phấn khích.


Mọi thứ đều ươm nắng và ngọt ngào…


Là những đêm ngồi ở Trầm Tư đến khuya, uống rượu và chìm trong tiếng Piano mê hoặc của chị Bê. Một cô gái người Lào trông rất đô vật nhưng có những ngón tay muốt dài.


Là cách mà Linh Cổ Đại đứng trước cổng nhà em và nhà Yến Ủn ra “ám hiệu” để rủ em và Yến Ủn trốn ra ngòai café.. ( ha ha sao hồi ấy ngớ ngẩn thật) Thế nào nhỉ.. Cứ như tiếng CÚ VỌ ý. Mẹ em vừa đứng rửa bát vừa lẩm bẩm : quái, sao lại có tiếng chim ..lợn.. Trong khi con gái thì mắt trước mắt sau tính kế chuồn chuồn.


Là rất nhiều những cơn say, là tiếng ghi-ta không quên được. Là những chuyến đi thực tập dài ngày..


 


Phải rồi…


Một trong những chuyến đi ấy. Không quên được phải không. Hơn nửa tháng trời trên núi trời Bát Xát – Lào Cai. Ăn, ngủ, đi và vẽ.. vẽ điên cuồng… Đến khi quay về Hà Nội cứ ngớ ra thấy mình như người rừng…


 


Chuyến đi ấy có 5 đứa bọn mình thôi.


Nghỉ lại ở cái huyện lỵ Bát Xát xa lạ ấy mấy ngày.


Cái huyện lỵ tưởng chừng như quê kệch ấy làm chúng mình shock văn hóa vì sự sành điệucủa nó. Karaoke, bar và Patin chả kém gì HN.


Nhưng phải đến khi lên Bản Xèo thì mới thực sự là phiêu du…


 


Ôi ô-tô!!! Nỗi kinh hoàng xóc nảy trên từng cây số. Hồi ấy đường xấu lắm. Em và anh đều mặt xanh nanh vàng. Nghĩ rằng đường xuống địa ngục cũng chỉ đến-thế-mà-thôi.


Nhưng rồi cũng kết thúc. Bởi đường này xã ta chỉ chủ trương làm đến đấy thôi. Bên kia là vực rồi. Ô tô sẽ quay về. Và ta sẽ đi bộ, nhé.


Xuống xe. Không hẳn là địa ngục, bởi khi mở mắt ra em thấy có dáng dấp thiên đường xung quanh : Không khí mát lạnh mờ sương. Xe dừng ngay ven suối… Suối trong veo tấm tấm hoa cải vàng. Vô vàn bướm trắng. Tiếng kẽo kẹt thậm thịch của một cái chòi/chày/giã gạo đâu đây. Nhảy qua suối là con đèo lên núi.


Uh thì đèo.. nào hò dô ta vượt đèo. Nhà bác Phượng ở trên núi. Mình sẽ ở đấy nhé. Có anh Đạt – là anh họ em sẽ lên ở với bọn mình. Bác đi trông nương thảo quả rồi. Thảo quả á ? Àh thì là một lại cây gia vị gì đó.. chắc nó to như cây si cây đa dưới mình… nhưng ở tận trong rừng-già kia… Em chỉ biết đến đấy… ( về sau mới biết cây thảo quả giống cây GIỀNG)


Con đèo đẹp mơ màng với hoa mai hoa mận nở trắng.. thi thoảng hàng rào có phơi dăm ba cái váy dân tộc sặc sỡ làm ấm lại không gian. Lại có một vài cây hồng trụi thùi lụi lá treo những quả chín vàng như đèn lồng.


 


Nhà đây rồi…….. Hoang sơ như ( chả nghĩ ra từ gì). Uh, rất hoang sơ.


Í ới gọi ông anh mãi chả thấy đâu.. Chỉ thấy 1 con-trâu-lồng chạy nhặng xị.. Hic.. và phía sau là ông anh đang đuổi theo.. tay cầm con dao rựa.. hị hị..


Hóa ra sang nay con trâu nó xổng chuồng ra đón khách quý.


 


Bữa cơm đầu tiên được chén thịt gà nhà.


Ông anh quý hóa vứt cho em cái rổ-đại–to–như-cái-lồng-bàn và bảo :


_ Eh, mày ra vườn hái rau cải nhá. Có mấy người nhỉ? Sáu hả! Thế thì hái khoảng SÁU-BẢY lá nhé. Hái nhiều ăn không hết.


 


Em trố mắt ra đầy băn khoăn về cái số đếm trong câu mệnh lệnh trên rồi tung tăng ra vườn.


 


Lần này gọi là “shock-cải” !!!!


Cải giống quái gì mà TO thế !!!! Em cắt đúng 7 lá thì đầy ụ một rổ.


Nghĩ bụng về Hà Nội phải buôn ngay vụ này. Vụ rau cải ăn một bữa sáu người bảy lá !!!!


----------


Em không thích kể chuyện theo thứ tự thời gian..


Đúng hơn là chả bao giờ em nhớ được theo thời gian…


Chỉ biết chuyến đi này thú lắm.


Em sẽ kể dần dần tuy hơi lộn xộn.


 


Có một buổi sáng tinh mơ. Bọn mình giận nhau vì lý do gì đó. Em không nhớ nổi.


 


Đôi Thanh-Hiệu và Thảo đã đi cùng anh Đạt thám hiểm tận đâu đâu. Anh thì giận không đi nữa, nằm trông nhà.


Em dằn dỗi vác ba-lô bảng vẽ xuống núi. Ngồi bên bờ suối vẽ rừng trẩu đang rực vàng.


 


Không gian lặng thinh.


Cảm giác lúc đó mơ hồ lắm. Có lẽ 0 bao giờ có được khoảnh khắc ấy nữa.


Yên lặng đến ngưng đọng. Cảnh vật tuyệt diệu đến nỗi em như bị thôi miên. Vẽ như bị mê hoặc. Vừa muốn hét lên để chứng thực là mọi thứ không phải đang mơ. Vừa muốn ngưng thở để mọi thứ không biến mất ( Xin lỗi nhé, lúc ấy em quên béng mất anh hu hu). 


 


Đúng lúc đó… Em nghe thấy… trời ơi… em thề là em nghe thấy… Một giọng hát vang lên…. Bài “ Sắc màu”…


 


Một màu xanh xanh.. chấm thêm vàng vàng…


Một màu xanh.. chấm thêm vàng.. cánh đồng hoang vu..


 


Một giọng có thật hẳn hoi..


Và y như giọng Hà Trần…


Lúc xa văng vẳng lúc gần sát bên…


 


Khí không phải chứ lúc ấy em đã suýt vãi pee vì sợ.


Sởn gai ốc..


Thề đấy.. Sợ đến nín thở.


Quái quỷ..


Giọng hát mơ hồ mà mạch lạc… Cứ ma ma…


Mà chốn rừng rú hoang vu này… Không một bóng người..


Em nín thở nhìn xung quanh. Thinh lặng. Lặng lẽ đến tê dại.. Trừ giọng hát mỗi lúc một gần.


Em suýt phát điên vì nghĩ rằng thế là em đã bị điên. Hoặc là mắc chứng ảo giác.


Vài giây nữa thôi thì có thể em sẽ bị tăng-xông mà chết…


Thì từ sau lùm cây. Một anh dân tộc – tông dật đi ra từ con đường khuất sau lùm cây đó.


Gương mặt y như anh chàng Ivan chăn ngỗng.


Lý phởn cực kỳ vừa đi vừa cười tủm tỉm. Trên tay là cái đài bán dẫn chạy pin Trung Quốc.


Cái đài đang hát bài hát Sắc màu.


Cái bài hát mà em tưởng là em trong lúc đang thăng hoa vì nghệ thuật đã bị thần kinh hoặc điên hoặc mắc chứng ảo giác.


 


Em sững người ngây ra đến chục giây há hốc mồm rồi bò lăn ra cười .. Cười sằng sặc..


Vừa cười vừa thở hắt ra và lau mồ hôi trên trán.


Vừa cười vừa thu dọn đồ đạc.. thế này còn vẽ vời gì..


Em phải chạy ngay về với anh..


Phải về…


Em hết giận rồi..


Em phải về để kể ngay với anh mới được….


------------


Chuyện còn dài.. mai viết tiếp.. hic..


Đang mắc chứng trầm cảm vì thời tiết..


Nhớ nhỉ..


-----------


Cái ảnh trên thân thuộc nhỉ. Tuy chẳng còn ai bây giờ trông giống như trong ảnh cả. Ngôi nhà trên Bản Xèo mà chúng mnìh đã ở, đã thịt gà và thu hoạch rau cải.. Đố biết em sheep đâu ?


  






16 nhận xét on "Nhu*~ng ngay xua yeu dau………………June 19, 2006"

sean.le nói...

ban ship muo^'n che`n nhieu anh thi the^' na`y:
1-tik va`o cai khung: View HTML Source o fia duoi cai khung type bo log
2-muo^n che`n anh vao dau thi paste doan code na`y va`o do: <img height=size pic alt=Image src="duong link cua pic" width=size pic alt="Image" />
3-bo'p va`o nu't sa ve

♫Bubu♫♪♫ nói...

cu keu con nua!! roi lai de day cho ma` xem!! chay ve voi anh thi lam` gi` nua~ ha chi/.......!!!

lllllll nói...

Nhin anh cua ban to nghi gia ma ngay xua to hoc MTCN kheo cung co mat trong tam anh ay :D Co le to voi ban cung thi cung nhau ma ko biet. Hoi day thi hinh hoa o truong Giang Vo, ve may anh bo doi. May chu hoc sinh cu len chinh tu the cua anh ay lam anh ay cau suyt da cho 1 phat. Do MTCN roi cha hoc, may nam sau cu tiec mai. Au cung la cai lien~... :p so minh khong lam nghe thuat duoc, chi kiem tien thoi.

Vit Xiem nói...

Doly yeu quy cua Xiem, hom nay chi khong the tuong tuong duoc la nhin thay tam anh nay, chi sap ngat tai cho, ngay luc do Thanh goi dien, roi Hieu can goi nua chu, cu nhu co than giao cach cam. Oi em oi sung suong den tan cung, khong the ta noi, thuong nho lam sao.
Chuyen di do tui minh an, ngu nhieu toi noi ve nha khong ai nghi la len rung, hihi, dua nao cung beo, chi nho la moi ngay chi di i. hai lan (-_-= vi an nhieu qua day, gui cho chi tam anh do nha, chieu nay phai viet len blog ngay cho kip cam xuc tran day

otneik nói...

thich the, duoc di rung 2 tuan. COn gai bo nhat roi. COncam caimu vang khe` kia dung ko? :D

GiaBach nói...

Lam phat TUONG TRINH NGUOI TRE di em Kiu oi

sean.le nói...

ba.n seep chu' ý:
1-xem la.i cái host upload pic, xem no' co`n du`ng duoc kho^ng. host free kieu photobucket hay bi die^n lam!
2-size to^'i da cua pic blog no cho chi la: width: 500, height: 375 tho^i. to hon no kho^ng hie^.n le^n da^u

esheep nói...

@ Leo : huhuhu.. to da lam y-nhu-the roi dung ma co' duoc dau ? hu hu hu
@ Shrek : hmmmmmmmmm.. day ! bao roi, ro~ la` bon minh` cha co' duyen voi nhau, nho*` ! Hoi xua au ma hoc MTCn co khi cu~ng ca. cu*'ng y' chu, nhi ! Vui lam !
Uh, to cung thi hi`nh hoa o Giang vo~ ( truong cap 2 cua to day)Cung ve may anh bo doi.. Gio sao thay xa xoi theeeee
@ Vit: sao 0 ru bon no cafe dee. Hay trua thu 6 nay di an dee. Em ru la~o T gia` nha` em nua. .nha.. Nhung anh ngay xua, ke ca nhung buc lop minh tu nam 1, em van giu gin can than lam. Chi co nhu cau xem, em mo*? trien lam, ti'nh re? thui.. hi hi..
Vu. di BAN XEO nay cua bon mnih co nhieu cai de ke la.i nhi..
hom nao ranh roi em se viet tiep.. Oi... (phu` du)

Blue nói...

Tinh cam that day. Nghe den doan hoa cai vang voi nhac noi len, giat gan deck ta duoc, nhu xem phim ma...:)

MON nói...

eo, ai ma` iu chong` the' nhi? Cu nhu khong phai mu me min minh van bi't

botiensu nói...

Cong nhan Ki`u co nang khieu van tho va lai con dang yeu (giong nhu nguoi ma ai cung biet la ai day) nua. Doc doan cuoi, ti' vai~ pee that. Da~ man.

Vit Xiem nói...

chet roai, hom nay thu hai 26/6 moi mo ra coi, ban qua mu, the thu sau em noi la thu sau nao dzay, tui min hen lai di, thang cu nha em da di SG ve chua, thang cu nha em no kho tinh hay cau co lam, chi em min ma nhi nho la no buc min, no khong noi ra nhun ma no cau mat lai, chi cung so no lem, hai chi em min len lut nhau di choi di.............hen nhau thi alo truc tuyen tren messenger nhe, chi online ca ngay mu. see u soon

esheep nói...

ke ke ! ba Vit kia ! La~o gia` da di cong tac ve !
ba chiu kho lien lac voi may dua kia rui hen ho cuoi tua nnay di an gap nhau ty nhe' !
ke ke
@blue, long beo: Hic, ban wa' X co' thoi gia nde viet tiep duoc, Vu di nay con nhieu chuyen hay ho la*'m la*'m !!!!

cuhanh nói...

Van Cao... hoc van toan 5 va 6 diem gio tinh tuy no moi phat tiet ra ngoai huh?
Viet qua blog vu ca lu~ ve trang trai cua Trung Bon ben La'ng Hoa` Lac hoa`nh tra'ng de^...
ke ke

esheep nói...

he he he ông cứ quá lời, ngày xưa 5 điểm văn là mơ ứơc vươn tới môt ngôi sao của tôi đấy...
Chẹp, chả hiểu sao mình lấy chồng xong lại lắm lời thế..
Tính mình vốn kiệm lời. .hí hí...
Vụ chơi nhà Trung B cũng vui nhỉ. Để hôm nà obót cái video clip lên phát.. ha ha

esheep nói...

Lâu lâu vào blog cũ, đọc lại cái vụ này.. hay ho và đáng yêu thật.. Bao giờ mình mới có thời gian để ngồi viết lại những chuyến đi nhỉ.. Nhiều quá. .Sợ lâu rồi lại quên bố nó mất !!!!

Đăng nhận xét

 

Esheep Copyright 2009 Sweet Cupcake Designed by Ipiet Templates Blogger Styles Image by Tadpole's Notez